Tình báo là chìa khóa thành công của các nhà đàm phán

Một thương nhân Mỹ khi sang Nhật thương lượng chuyện làm

ăn đã mang theo rất nhiều sách phân tích tinh thần, tình cảm

người Nhật. Khi máy bay hạ cánh xuống sân bay Tokyo, thương

nhân Mỹ đã gặp hai người được cử tới đón mình và họ đã hoàn

tất mọi thủ tục.

Viên chức người Nhật hỏi: "Thưa ngài, ngài có thể nói tiếng Nhật

không?"

Thương nhân Mỹ lắc đầu nói: "Không thể, nhưng tôi có mang một

quyển tự điển hy vọng có thể học hỏi".

"Ngài có phải về nước đúng thời gian quy định không. Đến lúc đó

chúng tôi sẽ cho xe tiễn ngài ra sân bay".

pdf4 trang | Chia sẻ: oanh_nt | Lượt xem: 1361 | Lượt tải: 2download
Nội dung tài liệu Tình báo là chìa khóa thành công của các nhà đàm phán, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tình báo là chìa khóa thành công của các nhà đàm phán Một thương nhân Mỹ khi sang Nhật thương lượng chuyện làm ăn đã mang theo rất nhiều sách phân tích tinh thần, tình cảm người Nhật. Khi máy bay hạ cánh xuống sân bay Tokyo, thương nhân Mỹ đã gặp hai người được cử tới đón mình và họ đã hoàn tất mọi thủ tục. Viên chức người Nhật hỏi: "Thưa ngài, ngài có thể nói tiếng Nhật không?" Thương nhân Mỹ lắc đầu nói: "Không thể, nhưng tôi có mang một quyển tự điển hy vọng có thể học hỏi". "Ngài có phải về nước đúng thời gian quy định không. Đến lúc đó chúng tôi sẽ cho xe tiễn ngài ra sân bay". Thương nhân Mỹ cảm thấy phía Nhật đối với ông ta rất chu đáo, không tiếc lời ca ngợi chiếc xe sang trọng do Nhật sản xuất; ông ta cũng lại càng không chút nghi ngờ, không do dự lấy vé máy bay khứ hồi cho họ xem. Phía Nhật mượn cớ phục vụ chu đáo đã dễ dàng nắm được thông tin thời gian về nước của thương nhân Mỹ, từ đó đề ra kế hoạch của mình. Phía Nhật sắp xếp cho thương nhân Mỹ tham quan hoàng cung và Thần Xã; thậm chí còn đề nghị ông tham gia một lớp học tiếng Anh ngắn hạn về "Thần cơ" với lý do khoá học sẽ giúp ông hiểu hơn về văn hoá Nhật Bản. Một tuần cứ vậy trôi qua. Ban ngày du lãm, tối mở tiệc chiêu đãi, phía Nhật không để cho thương nhân Mỹ có thời gian rỗi vô ích; mỗi lần như thế kéo dài 4 tiếng rưỡi nhưng cách thức vô cùng vui vẻ nên khiến người ta không có cảm giác gì về thời gian. Đương nhiên Thương nhân Mỹ không quên trách nhiệm của mình nhưng mỗi lần đưa ra đề nghị đám phán phía Nhật Bản đều lảng tránh nói: "Không vội, không vội. Thời gian hãy còn dài". Đến tận sáng ngày thứ 12 từ khi thương nhân Mỹ sang Nhật hai bên mới bắt đầu ngồi vào bàn đàm phán nhưng buổi chiều lại sắp xếp cho thương nhân Mỹ tới sân bóng giải trí. Sáng ngày thứ 13 mới bắt đầu đàm phán nhưng vì để thương nhân có thể tham gia vào buổi tiệc đưa tiễn long trọng nên đàm phán đành phải kết thúc sớm mà chưa đi tới kết cục cuối cùng. Buổi tối hôm đó thương nhân Mỹ rất lo lắng vì hôm sau là ngày ông ta về nước mà phía Nhật lại cứ như đang bận gì đó. Sáng hôm sau khi ông ta chuẩn bị về nước hai bên mới đàm phán những vấn đề quan trọng. Cũng lúc này ô tô đã đợi ở cửa chờ đưa ông ra sân bay. Những điều kiện quan trọng do đó đều được thương lượng nhanh chóng trong ô tô. Họ đã đạt được thoả thuận, ký được hợp đồng trên đường ra sân bay. Thương nhân Mỹ vì đàm phán mới đến Nhật, nếu không đạt được thoả thuận thì chẳng phải chuyến đi trở thành vô ích sao? Nếu không đạt kết quả thì lúc trở về cũng khó giao phó nên đành phải có những nhượng bộ khiến phía Nhật được lợi. Phía Nhật không những được lợi trong giao dịch mà còn tiết kiệm được một khoản tiền lớn.

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • pdftinh_bao_la_chia_khoa_thanh_cong_cua_cac_nha_dam_phan_4123.pdf
  • pdftinh_bao_la_chia_khoa_thanh_cong_cua_cac_nha_dam_phan_9808.pdf
Tài liệu liên quan