So sánh nguyên tắc tập quyền trong nhà nước XHCN và nguyên tắc phân quyền trong nhà nước tư sản

Làm rõ các vấn đề sau:

1. NT Tập quyền là gì? NT Phân quyền là gì?

Nguyên tắc tập quyền là tập trung toàn bộ quyền lực nhà nước vào tay một người

hoặc một cơ quan nào đó.

Phân quyền là cách tổ chức nhà nước mà quyền lực nhà nước được phân ra cho

các nhánh khác nhau, độc lập tương đối với nhau. Các nhánh này hợp tác, phối

hợp, giám sát và kiềm chế lẫn nhau trong thực hiện quyền lực nhà nước.

pdf5 trang | Chia sẻ: maiphuongzn | Lượt xem: 1860 | Lượt tải: 0download
Nội dung tài liệu So sánh nguyên tắc tập quyền trong nhà nước XHCN và nguyên tắc phân quyền trong nhà nước tư sản, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
SO SÁNH NGUYÊN TẮC TẬP QUYỀN TRONG NHÀ NƯỚC XHCN VÀ NGUYÊN TẮC PHÂN QUYỀN TRONG NHÀ NƯỚC TƯ SẢN Làm rõ các vấn đề sau: 1. NT Tập quyền là gì? NT Phân quyền là gì? Nguyên tắc tập quyền là tập trung toàn bộ quyền lực nhà nước vào tay một người hoặc một cơ quan nào đó. Phân quyền là cách tổ chức nhà nước mà quyền lực nhà nước được phân ra cho các nhánh khác nhau, độc lập tương đối với nhau. Các nhánh này hợp tác, phối hợp, giám sát và kiềm chế lẫn nhau trong thực hiện quyền lực nhà nước. 2. Ưu nhược điểm của NTTQ và NTPQ: NTTQ: Ưu điểm: + Bảo đảm quyền lực thống nhất không bị phân tán. + Các hoạt động, đường lối, chính sách được thực hiện xuyên suốt từ Trung ương đến địa phương, không có sự tranh giành quyền lực giữa các cơ quan. Nhược điểm: + Tập quyền dẫn đến chuyên chế, duy ý chí, độc tài. + Lạm dụng quyền lực, quan liêu NTPQ: Ưu điểm: + Tránh được sự chuyên quyền, độc tài trong thực hiện quyền lực nhà nước. + Đưa xã hội loài người lên một bước mới trong quản lý. Nhược điểm: + Dễ dẫn tới sự tranh chấp, kìm hãm lẫn nhau giữa các cơ quan nhà nước nhằm giành quyền lợi nhiều hơn trong thực thi quyền lực nhà nước. + Giảm đồng bộ, thống nhất và gắn kết giữa các cơ quan nhà nước. 3. So sánh nguyên tắc tập quyền trong nhà nước xhcn và nguyên tắc phân quyền trong nhà nước tư sản: Tập quyền XHCN: + Quyền lực tập trung vào tay nhân dân thông qua Quốc Hội có sự phân công và phối hợp giữa các cơ quan nhà nước thực hiện các quyền ( Quyền lực tập trung thống nhất ) + Quốc hội nắm quyền lực tối cao + Chính phủ là cơ quan chấp hành của quốc hội với nhiệm vụ hành pháp + Toà án là cơ quan chấp hành của quốc hội với nhiệm vụ tư pháp Phân Quyền TBCN + Quyền lực được phân chia cho 3 cơ quan ( Quyền lực ngăn cản quyền lực ) +Quốc hội : Quyền Lập Pháp + Chính phủ : Quyền Hành Pháp + Toà Án : QuyềnTư Pháp + Tòa án tối cao thực hiện Quyền lực tư pháp căn cứ vào Hiến pháp, có hiệu lực đối với tất cả các vụ việc trên phương diện luật pháp và công lý, ( công tố, bảo vệ hiến pháp ) 4. Tập quyền hay phân quyền ở VN: Nếu thực sự thống nhất với nhau rằng Nhà nước của chúng ta phải là “Nhà nước của dân, do dân, vì dân” thì việc tổ chức nhà nước ra sao, nhân dân phải được bàn và phải được quyết định. Những nguyên tắc tổ chức nhà nước phải được quy định trong Hiến pháp và vì thế việc nhân dân phải được quyền thảo luận và quyết định về Hiến pháp là điều cần thiết. Cần có một tổ chức để làm công việc biên soạn và tổ chức thảo luận và xin phúc quyết của dân. Thảo luận phải là thảo luận rộng rãi, công khai, người dân phải được tham gia vào các cuộc thảo luận đó và cần một khoảng thời gian đủ cho thảo luận. Đấy thường là công việc của Quốc hội lập hiến. Cuối cùng người dân phải quyết định bằng cách trực tiếp thông qua Hiến pháp trong một cuộc trưng cầu dân ý. Khi Hiến pháp được nhân dân thông qua thì quốc hội lập hiến hết nhiệm vụ. Trong suốt lịch sử của mình cho đến nay, người dân Việt Nam chưa bao giờ có quyền thảo luận và quyết định về Hiến pháp. Vì thế “nhà nước của dân, do dân và vì dân” vẫn là mục tiêu cao cả cần đạt tới. Tập quyền và phân quyền là hai trong số các khái niệm liên quan đến tổ chức nhà nước mà Hiến pháp phải quy định. Tập quyền thường dẫn đến chuyên chế, lạm dụng quyền lực, tha hóa. Đấy không còn là cách tổ chức của các nhà nước pháp quyền hiện đại. Phân quyền là cách tổ chức nhà nước mà quyền lực nhà nước được phân ra cho các nhánh khác nhau, độc lập tương đối với nhau. Các nhánh này hợp tác, phối hợp, giám sát và kiềm chế lẫn nhau trong thực hành quyền lực nhà nước. Thường người ta phân ra nhánh lập pháp, tư pháp và hành pháp. Tất cả các nhà nước pháp quyền hiện đại thực chất đều được tổ chức theo cách này. Đấy là một thành quả của văn minh nhân loại. Cho đến nay, loài người vẫn chưa nghĩ ra cách hữu hiệu hơn về tổ chức nhà nước. Cách tổ chức nhà nước của chúng ta hiện nay về cơ bản là cách tổ chức tập quyền. Cần có nỗ lực lớn để chuyển theo hướng chung của các nước văn minh. Cần có những chuẩn bị, thảo luận mang tính xây dựng cho việc chuyển đổi này, vì thiếu nó Việt Nam sẽ không thể trở thành một nước hiện đại “dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ công bằng và văn minh”. Đấy là một việc cần tiến hành càng sớm, càng sâu rộng càng tốt trên tinh thần xây dựng. KL: Nhà nước hiện hành ở Việt Nam vẫn mang tính tập quyền cao (cả ở mức phân quyền, giám sát và kiềm chế quyền lực của các định chế khác nhau về mặt lập pháp, tư pháp và hành pháp, lẫn trong quan hệ trung ương - địa phương), cần có sự thảo luận kỹ lưỡng trước khi quyết định. Và điều cốt yếu là người dân phải có quyền tham gia, thảo luận và quyết định.

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • pdf96_6813.pdf
Tài liệu liên quan