Hồi Ký KHRUSEV
Lời của người con trai
Những đoạn trích từ hồi ký của Khrusev, bố tôi, chỉ là một phần
những tư liệu, được ông đọc trong thời kỳ 1967-1971. Những tình tiết đó
biến tôi thành người hiệu đính và lưu giữ bản thảo. Thời đó, việc giúp cha
viết hồi ký đã gây ra một việc rất nguy hiểm. Chính quyền đã làm tất cả để
hồi ký của Khrusev không ra đời được, nhưng họ cũng làm được, ít nhất, ở
nước ta.
Bây giờ tất cả đã thay đổi, nhưng việc xuất bản gặp phải những trở
ngại khác, trước tiên là vấn đề tài chính. Nhiều người đã trình bày không
đúng sự thật về phán xét chính sách cũ, động chạm không phải đến nhiều
nước không phải hàng ngũ lãnh đạo đương thời, cho những độc giả đọc lướt.
Bằng “sự muộn màng”, sự không thừa nhận của mình, hồi ký của Khrusev
gần gũi với hồi ký của nhà cải cách khác của nước Nga S. Yu. Vitt. Những
quyển hồi ký này khác được viết bối cảnh chống đối công khai hoặc bí mật
của chính quyền. Những cuốn hồi ký này khác xuất hiện ban đầu ở nước
ngoài, nhưng ở nước ta xuất hiện chậm hơn nhiều, sau những biến cố lịch sử,
khi đó có sự phủ nhận kinh nghiệm chính quyền trước đây, có sự phủ nhận
lịch sử đặc biệt ở đa số người thiển cận sống theo thói quen. Có cuốn hồi ký -
khuôn mẫu cho thời đại, nói về đời tư. Kể về đất nước ở ngã ba đường. Có
cuốn hồi ký khác - nhìn từ quá khứ, hướng đến tương lai.
Nikita Sergeyevich nhận viết hồi ký, khi chính quyền nghiêm chỉnh
đặt ra mục tiêu chạy tội Stalin. Giải pháp của họ, ông xem như không khôn
ngoan, nguy hại cho đất nước.
Những khả năng của ông, đáng tiếc, bị hạn chế bởi máy ghi âm và
ngăn kéo bàn nơi cất giữ bản thảo của mình
Phần hai bài nói của Nikita Sergeyevich tiết lộ cải cách đất nước sau
chế độ Stalin. Phần này không chỉ nói về Đại hội 20, vạch ra tội ác của chế
độ, đưa đất nước từ con đường chiến tranh sang con đường gai góc chung
sống hoà bình, thoát khỏi chạy đua vũ trang để dần giải trừ quân bị, đảm bảo
an ninh tổ quốc và đồng thời không cản trở phát triển kinh tế. Cuốn sách
cũng kể về những thử nghiệm cải cách xã hội chúng ta, tìm ra cấu trúc kinh
tế hợp lý, mong muốn nước ta thực hiện mơ ước của bố tôi - “đuổi kịp Mỹ”,
nhưng không phải trong chế tạo tên lửa hạt nhân mà trong sản xuất những đồ
dùng cho con người. Việc đầu tiên là ông muốn “nuôi” đất nước, ngang với
Mỹ trong sản xuất thịt, sữa, bơ. Có bao nhiêu tiếu lâm về ngô (и không
những ngô, mà còn đậu tương). Sự định hướng những liên hiệp sản xuất lớn
thực phẩm, bị phê bình kịch liệt trong thời gian đó, nhưng chính trên những
liên hợp này, mà không phải trang trại tư nhân ở Mỹ, được chế tạo ở Mỹ, thịt
gà, quen thuộc với người Nga “Đùi Bush”, thịt lợn và thịt bò. Tất cả những
chủ đề này còn đợi những nghiên cứu nghiêm túc. Dù có những sai sót, khi
đó cũng đạt được nâng mức tiêu thụ dân chúng không cần sự thu hút nhập
khẩu thực phẩm (loại trừ thảm hoạ năm 1963). Đáng tiếc, không phải tất cả
đã nhận được, như mong muốn. Nhưng với tất cả những khuyết điểm sai
lầm, các học giả phương tây coi Khrusev là người duy nhất trong số các nhà
lãnh đạo xô viết thế kỷ 20, đưa đất nước vào tình thế tốt hơn khi ông nhận nó
từ tay những người tiền nhiệm.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- HoiKy_Khrusev.pdf