I. MỤC ĐÍCH YÊU CẦU:
A. Trọng tâm: -Những đặc điểm của mắt viễn thịvà cách sửa tật viễn thị
B. Kỹnăng cơ bản: -Kỹnăng giải thích cách thửkính mà người ta sửdụng ở
bệnh viện.
-Kỹnăng giải toán đơn giản vềsửa các bài tập sửa tật của mắt.
C. Phương pháp:Diễn giảng, pháp vấn, gợi mở.
II. CHUẨN BỊ: -Học sinh xem Sgk.
-GV: Kính lão
4 trang |
Chia sẻ: lelinhqn | Lượt xem: 1300 | Lượt tải: 0
Nội dung tài liệu Giáo án vật lý - Tiết 56:các tật của mắt & cách sửa, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tiết 56: CÁC TẬT CỦA MẮT & CÁCH SỬA
(Tiết 2: VIỄN THỊ)
I. MỤC ĐÍCH YÊU CẦU:
A. Trọng tâm: - Những đặc điểm của mắt viễn thị và cách sửa tật viễn thị
B. Kỹ năng cơ bản: - Kỹ năng giải thích cách thử kính mà người ta sử dụng ở
bệnh viện.
- Kỹ năng giải toán đơn giản về sửa các bài tập sửa tật của mắt.
C. Phương pháp: Diễn giảng, pháp vấn, gợi mở.
II. CHUẨN BỊ: - Học sinh xem Sgk.
- GV: Kính lão
III. TIẾN HÀNH LÊN LỚP:
A. Ổn định
B. Kiểm tra:
Nêu những đặc điểm và cách sửa của mắt cận thị?
C. Bài mới:
PHƯƠNG PHÁP NỘI DUNG
GV đặt vấn đề: mắt như thế nào gọi là mắt viễn thị? II. Viễn thị:
GV trình bày: mắt viễn thị là gì? Và đặc điểm
của mắt viễn thị?
Như vậy, mắt viễn thị vừa không nhìn rõ vật ở xa,
vừa không nhìn rõ vật ở quá gần. Để nhìn rõ vật thì
ta phải làm gì? (Đeo kính hội tụ để cho ảnh qua
kính nằm trong khoảng nhìn rõ của mắt, cụ thể vật
ở gần cho ảnh ở điểm Cc và ảnh ở cho ảnh ở
điểm Cv của mắt)
- Nhưng để cho người viễn thị nhìn rõ vật ở vô cực
mà không phải điều tiết, thì cách này thường khó
thực hiện.
- Do đó, người ta thường chọn cách đeo kính có D
thích hợp để đưa ảnh ở gần lên điểm cực viễn của
mắt.
1. Mắt viễn thị: Mắt viễn thị là mắt khi
không điều tiết, thì tiêu điểm của mắt
nằm sau võng mạc.
Nghĩa là: fmax > OV
2. Điểm cực cận (Cc)
- Mắt viễn thị nhìn vật ở vô cực thì phải
điều tiết.
- Điểm cực cận của mắt viễn thị Cc nằm
xa hơn mắt bình thường.
3. Cách sửa: (sửa hai tật)
- Để nhìn rõ vật ở vô cực mà không
phải điều tiết thì mắt phải đeo thấu kính
hội tụ có D thích hợp.
- Thực tế, cách trên khó thực hiện,
nên người ta cho mắt viễn thị đeo kính
hội tụ có thể nhìn vật ở gần như người có
mắt bình thường. Lúc đó, ảnh của vật
cho bởi kính sẽ hiện lên trong giới hạn
Lưu ý: Phân biệt giữa mắt lão và mắt viễn thị:
- Mắt viễn: vừa không nhìn rõ các vật ở xa vừa
không nhìn rõ các vật quá gần.
- Mắt lão (không có tật) là mắt có khả năng điều
tiết giảm (do cơ vòng đỡ mắt có khả năng co bóp
giảm) do đó Cc bị lùi ra xa, còn mắt lão vẫn
nhìn được các vật ở mà không phải điều tiết.
nhìn rõ của mắt.
D. Củng cố: Nhắc lại* Mắt viễn thị là mắt có đặc điểm: -Điểm cực cận xa hơn
mắt bình thường và khi nhìn vật ở vô cực thì phải điều tiết.
- có f lớn D nhỏ.
* Cách sửa: mang kính hội tụ.
* Sơ đồ tạo ảnh của việc sửa tật viễn thị.
S ở Dc S1 ở Cc S2 ở V
Vậy: d = 25 cm = Đ
d' = - OkS1 = - Ok.Cc - OCc
(nếu xem kính đeo sát mắt và Ok O)
(Vật thật) (Ảnh ảo)
Ok
O
d d'
=>
OCc -Ñ
Ñ.(-OC)
k
Ddd
ddf 1
'
'.
Bài tập 4 – Sgk trang
151
Cho OCc = 40 cm; Ok
O
Tính: a. D = ? khi d =
25cm
b. D = 1dp =>
d = ?
Giải:
a. Để nhìn được vật cách mắt 25cm thì ảnh của vật qua kính phải nằm
ở Cc, vì là ảnh ảo, nên: d’ = - 40cm.
=> )(
3
2
2540
25.40
'
'. m
dd
ddf
=> D = )(5,1
2
31 dp
f
b. Khi D = 1 dp => )(100)(11 cmm
d
f
=> d =
10040
)100)(40(
'
'.
fd
fd
=> d = 29 (cm)
E. Dặn dò:
- Chuẩn bị tiết sau “Bài tập”
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- tiet_56_7541.pdf