Xuất xứ:
Danh Y Biệt Lục.
Tên Hán Việt khác:
Sa thảo, Phu tu (Biệt Lục), Bảo linh cư sĩ, Bảo tuyết cư sĩ (Ký Sự
Châu), Nguyệt tuy đa (Kim Quang Minh Kinh), Tam lăng thảo, Tước đầu
hương (Đường Bản Thảo), Thảo phụ tử, Thủy hương lăng, Thủy ba kích,
Thủy sa, Sa kết, Tục căn thảo (Bản Thảo Đồ Kinh), Hạo, Đài, Hầu sa (Nhĩ
Nhã), Địa mao (Quang Nhã), Địa lại căn, Lôi công đầu (Cương Mục),
Hương lăng, Phụ mễ, Thử sa, Hồi đầu thanh, Tước não hương (Hòa Hán
Dược Khảo), Chế hương phụ, Thất hương bĩnh, Thủy tam lăng, Hương phụ
(Trung Quốc Dược Học Đại Từ Điển), Cỏ cú, Củ gấu, Cỏ gấu (Dược Liệu
Việt Nam).
23 trang |
Chia sẻ: oanh_nt | Lượt xem: 1301 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang nội dung tài liệu Dược học hương phụ tử, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
DƯỢC HỌC
HƯƠNG PHỤ TỬ
Xuất xứ:
Danh Y Biệt Lục.
Tên Hán Việt khác:
Sa thảo, Phu tu (Biệt Lục), Bảo linh cư sĩ, Bảo tuyết cư sĩ (Ký Sự
Châu), Nguyệt tuy đa (Kim Quang Minh Kinh), Tam lăng thảo, Tước đầu
hương (Đường Bản Thảo), Thảo phụ tử, Thủy hương lăng, Thủy ba kích,
Thủy sa, Sa kết, Tục căn thảo (Bản Thảo Đồ Kinh), Hạo, Đài, Hầu sa (Nhĩ
Nhã), Địa mao (Quang Nhã), Địa lại căn, Lôi công đầu (Cương Mục),
Hương lăng, Phụ mễ, Thử sa, Hồi đầu thanh, Tước não hương (Hòa Hán
Dược Khảo), Chế hương phụ, Thất hương bĩnh, Thủy tam lăng, Hương phụ
(Trung Quốc Dược Học Đại Từ Điển), Cỏ cú, Củ gấu, Cỏ gấu (Dược Liệu
Việt Nam).
Tên khoa học:
Cyperus rtundus Linn.
Họ khoa học:
Họ Cói (Cyperaceae).
Mô tả:
Cây cỏ sống lâu năm, cao 10-60cm, có thân rễ nằm dưới đất, phát
triển thành hình thoi, dài 2-4cm, đường kính 0,5-1cm, vỏ ngoài mầu nâu
thẫm hoặc nâu đen, có nhiều đốt, trên đốt có lông, bên trong mầu nâu nhạt,
mùi thơm. Lá nhỏ hẹp dài bằng thân, ở giữa lưng có gân nổi, cứng bóng,
phần dưới lá ôm thân cây. Cụm hoa đơn hay kép, có 3-5 lá bắc tỏa rộng ra,
dài hơn cụm hoa nhưng có khi ngắn. Các hoa cũng có trục nhẵn mang 3-20
hoa nhỏ. Mỗi hoa nhỏ khoảng 30 hoa, nhưng cũng có thể thay đổi từ 8-70
hoa, trục hoa nhỏ có cánh. Vảy hoa hình trái xoan, tù. Nhị 3, bao phấn hình
dải thuôn. Vòi nhụy dài bằng hay vượt bầu, đầu nhụy 3, dài. Quả bế có 3
cạnh, màu xám. Ra hoa từ mùa hè tới mùa đông.
Địa lý:
Cây mọc hoang dại.
Thu hái, sơ chế:
Thu hái vào tháng 2-3 vào 8-9. Đem về phơi khô, đốt cháy lông và rễ
con, tiếp tục phơi hoặc sấy tới độ ẩm dưới 13%.
Phần dùng làm thuốc:
Thân rễ (thường gọi là củ).
Mô tả dược liệu:
Thân rễ hình thoi, dài 1-3,5cm, rộng 0,4-1cm. Mặt ngoài màu đỏ sẫm
hay nâu đen, có nhiều đốt ngang, mang lông cứng màu nâu và vết tích của rễ
con. Mặt cắt ngang có lớp biểu bì mỏng, mô mầm vỏ màu hồng nhạt, tượng
tầng mảnh, trung trụ màu nâu sẫm chiếm gần 1/2 bán kính. Mùi thơm vị hơi
cay. Loại mọc ở bãi biển, củ to mập, chắc thơm, sạch lông, thịt hồng hào là
tốt (Dược Tài Học).
Bào chế:
+ Rửa sạch mài trên đá nhám cho sạch hết vỏ, ngâm vào nước Đồng
tiện cho mềm. Phơi khô, gĩa nát hoặc dùng sống hoặc sao, hoặc tẩm giấm,
muối tùy từng trường hợp (Bản Thảo Cương Mục).
+ Hương phụ tứ chế: Còn gọi là ‘Tứ Chế Ô Phụ Hoàn’, Lấy Hương
phụ 1 cân chia ra làm 4 phần, ngâm với 4 thứ: giấm, rượu, đồng tiện và
muối, trong 3 ngày, rồi sấy khô. Ô dược nửa cân cũng chế như Hương phụ.
Tất cả tán bột (Trung Dược Đại Từ Điển).
+ Hương phụ thất chế: Còn gọi là ‘Thất Chế Hương Phụ Hoàn’, gồm
Hương phụ, Đương quy, Nga truật, Đơn bì, Ngải diệp, Ô dược, Xuuyên
khung, Diên hồ sách, Tam lăng, Sài hồ, Hồng hoa, Ô mai. Lấy Hương phụ
chia làm 7 phần, một phần ngâm với rượu Đương quy, Một phần ngâm với
nước tiểu trẻ con tẩm với Nga truật, Một phần ngâm với nước vo gạo và
Đơn bì, Ngải diệp, Một phần ngâm với nước vo gạo, Ô dược, Một phần
ngâmvới nước lạnh tẩm Xuyên khung, Diên hồ sách, Một phần ngâm với
nước giấm ngâm Tam lăng, Sài hồ, Một phần ngâm với nước muối và Ô
mai, Hồng hoa (Mỗi thứ, mùa xuân ngâm 5 ngày, mùa hè ngâm 3 ngày, mùa
thu ngâm 7 ngày, mùa đông ngâm 10 ngày, rồi phơi khô, xong chỉ lấy
Hương phụ tán bột, còn xác vị thuốc khác bỏ đi. Dùng nước giấm trộn bột
Hương phụ làm thành viên (Trung Quốc Dược Học Đại Từ Điển).
Hiện nay đa số thường bào chế như sau: Sau khi phơi khô sao cháy
lông và rễ con.
a) “Hương Phụ Mễ”: Phơi khô gĩa với trấu, cứ 1kg Hương phụ trộn
0,5kg trấu, gĩa bằng chày nhọn đầu cho trụi hết lông và vỏ, gĩa không khéo
sẽ bị nát.
b) “Hương Phụ Thán”: Phơi khô, sao cháy đen tồn tính, hạ thổ, để
nguội, tán bột (Phương Pháp Bào Chế Đông Dược).
Bảo quản:
Đậy kín. Dễ sâu mọt. Hương phụ chế không nên bào chế nhiều, chỉ
nên dùng đủ trong vòng 15-20 ngày.
Thành phần hóa học:
+ b-Pinene, Camphene, 1,8-Cineole, Limonene, p-Cymene,
Selinatriene, b-Selinene, a-Cyperone, b-Cyporene, Patchoulenone, a-
Rotunol, Cyperol, Isocyperol, Copadiene, Eppoxyguane, Cyperolone,
Rotundone, Kobusone, Isokobusone, Glucose, Fructose (Trung Dược Học).
+ Glucose 8,3%, Fructose 9,1%, Starch 1-1,7%, Essential oil 0,65-
1,4% (Shoaib A m và cộng sự, J Pharm. Sci V A R 1967, 8: 35 (C A 1970,
72: 24693r).
+ b-Pinene, Camphene, 1,8-Cineole, p-Cymene, Cyperene,
Selinatriene, b-Selinene, Patchoulenone Trvedi B và cộng sự, Collection
Czech Chem Commun 1964, 29: 1675 (C A 1964, 61: 5697h).
+ Cyperol, Isocyperol (Hikino H và cộng sự, Tetra Lett 1967, 15 (12):
1929).
+ Copadiene, Epoxyguaine, Cyperolone, Rotundone (Kapadia V H và
cộng sự, Tetra Lett 1967, 47: 1661).
+ Rotunol (Hikino H và cộng sự, Tetra Lett 1969, 32: 2741).
Tác dụng dược lý:
+ Nước sắc Hương phụ có tác dụng ức chế tử cung, có tác dụng giống
như ‘Đương Qui Tố’ nhưng yếu hơn. Tinh dầu có hoạt tính nhẹ của kích
thích tố nữ, vì vậy, Hương phụ thường được dùng làm thuốc điều kinh
(Trung Dược Học).
+ Cồn chiết xuất Hương phụ có tác dụng kháng viêm, giảm đau, giải
nhiệt nhẹ. Có tác dụng an thần đối với trung khu thần kinh (Trung Dược
Học).
+ Nước sắc Hương phụ có tác dụng cường tim và hạ áp (Singh N và
cộng sự, Indian J Med Res 1970, 58 (1): 103).
Cồn chiết xuất Hương phụ có tác dụng ức chế trực tiếp cơ trơn của
hồi trường (Singh N và cộng sự, Indian J Med Res 1970, 58 (1): 103).
+ Dịch chiết Hương phụ chích vào khoang bụng chuột với liều
100mg,kg, thấy có tác dụng kháng viêm (Gupta M, B, India J Med Res
1971, 59: 76).
+ Nước sắc Hương phụ có tác dụng ức chế đối với tụ cầu khuẩn vàng,
trực khuẩn lỵ Sonner và nột số nấm (Trung Dược Học).
Tính vị:
+ Vị ngọt, tính hơi hàn, không độc (Biệt Lục).
+ Tính hơi ấm, vị cay (Trấn Nam Bản Thảo).
+ Vị cay, hơi đắng, hơi ngọt, khí bình (Bản Thảo Cương Mục).
+ Vị cay, hơi đắng, tính bình (Trung Dược Học).
+ Vị cay, hơi đắng, ngọt, tính bình (Đông Dược Học Thiết Yếu).
Quy kinh:
+ Vào kinh Can, Tỳ, Vị, Phế (Lôi Công Bào Chế Dược Tính Giải).
+ Vào kinh Can, Đởm, kiêm vào Phế (Bản Thảo Cầu chân).
+ Vào kinh thủ Quyết âm Tâm bào, túc Quyết âm Can, thủ Thiếu
dương Tam tiêu, kiêm hành 12 kinh, nhập vào phần khí (Bản Thảo Cương
Mục).
+ Vào kinh Can, Tam tiêu (Trung Dược Học).
+ Vào kinh Can, Tam tiêu (Đông Dược Học Thiết Yếu).
Tác dụng, Chủ trị:
+ Chủ giữa ngực có nhiệt, da lông sưng. Uống lâu ngày có ích lợi cho
cơ thể, râu tóc mọc dài thêm [tăng tuổi thọ] (Biệt Lục).
+ Lợi Tam tiêu, giải lục uất, tiêu ẩm thực, tích tụ, đờm ẩm, bỉ mãn,
phù thủng, trướng nước, cước khí, các chứng đau tim, bụng đau, lợi răng
đau, băng lậu, đới hạ, kinh nguyệt không đều, các bệnh trước và sau khi sinh
(Bản Thảo Cương Mục).
+ Lý khí, giải uất, điều kinh, chỉ thống (Trung Dược Học).
+ Lý khí, giải uất, điều kinh, chỉ thống. Trị vùng ngực toớng đau,
bụng trướnd đau, hông sườn đau, kinh nguyệt không đều, ung nhọt sưng đau
(Đông Dược Học Thiết Yếu).
+ Sơ Can, lý khí, điều khí, chỉ thống, kiện Vị. Trị khí uất không thư
thái, thực tích, đàm trệ, táo bón, kinh nguyệt không đều (Lâm Sàng Thường
Dụng Trung Dược Thủ Sách).
+ Dùng sống có tác dụng thông khí, trừ đờm (thường dùng Hương phụ
mễ).
+ Sao cháy: Có tác dụng cầm máu, bổ hư (thường dùng Hương phụ
thán).
+ Tẩm sao (tẩm tứ chế, tẩm thất chế, tẩm nước gừng, tẩm Cam thảo...)
có tác dụng nhập vào Can thận, điều khí huyết, thông kinh bổ huyết hư,
nhuận táo, hành kinh lạc (Trung Dược Học).
Liều dùng: 4 – 12g
Kiêng kỵ:
+ Kỵ sắt (Lôi Công Bào Chích Luận).
+ Uống nhiều làm nâng khí lên (Thang Dịch Bản Thảo).
+ Phàm âm sự [kinh nguyệt] đến trước kỳ, huyết nhiệt
+ Tinh huyết khô mà bế lại, kinh nguyệt đến trước kỳ, huyết hư, nội
nhiệt: cấm dùng (Dược Phẩm Vậng Yếu).
+ Âm hư, huyết nhiệt, kinh nguyệt sớm thuộc nhiệt: cấm dùng (Trung
Quốc Dược Học Đại Từ Điển).
+ Khí hư mà có nội nhiệt: không dùng (Đông Dược Học Thiết Yếu).
Đơn thuốc kinh nghiệm:
+ Trị người tuổi trung niên, tinh thần hao kém vì tâm huyết ít quá, hỏa
không đi xuống, thủy không đi lên, thành ra tâm thận không giao hợp được
với nhau, ở trên thì hay kinh sợ, giữa thì hay bị bế tắc, ăn uống không được,
dưới thì buốt lạnh gây nên di tinh, dùng 480g Hương phụ, ngâm một đêm
với nước mới múc lên, vớt ra, mài trên đá cho sạch lông, sao vàng, rồi tán
bột, 120g Phục thần, bỏ vỏ và rễ cái ở trong ruột rồi tán ra bột, trộn với mật
làm viên, to bằng viên đạn. Cứ sáng sớm thức dậy uống 1 hoàn, phải nhai
nhỏ rồi dùng bài ‘Giáng Khí Thang’ gồm 15g Hương phụ [cách chế như
trên), 60g Phục thần, 45g Chích thảo. Ba vị tán bột, mỗi lần dùng 8g pha với
nước sôi để chiêu với thuốc] (Giao Cảm Đơn - Kinh Nghiệm Phương).
+ Trị nhiệt khí bốc lên đầu mắt làm xây xẩm, các chứng đau ở giữa
đầu hoặcmột bên đầu: Hương phụ cạo sạch vỏ, cho nước vào nấu qua một
lát, gĩa dập, phơi khô rồi sao vàng tán bột, hoàn với mật, to bằng viên đạn.
Mỗi lần uống 1 viên với nước nóng, đàn bà thì uống với Giấm (Nhất Phẩm
Hoàn - Kỳ Hiệu phương).
+ Trị các chứng thuộc về bệnh khí đầy trướng, suyễn thở, nôn khan, ợ
chua, buồn phiền, người hay đi sớm, đi đường núi, bị phải sơn lam chướng
khí: Dùng 400 lượng Hương phụ (sao), 18 lượng Trầm hương, 48 lượng Sa
nhân, 120 lượng Chích cam thảo. Tất cả tán bột, mỗi lần uống 4g, cho vào
một ítù muối, hòa với nước nóng mà uống (Cục phương).
+ Trị đàn ông, đàn bà đau trong ngực bụng, hoặc đau do khí huyết
không thể chịu được: Hương phụ 80g, Ngải diệp 20g, cho gấm vào nấu chín.
Bỏ Ngải ra, chỉ lấy Hương phụ tán bột, khuấy với hồ làm viên to bằng hạt
đậu lớn. Mỗi lần uống 50 viên với nước nóng (Ngải Phụ Hoàn - Tập Giản
phương).
+ Trị đàm ẩm đã lâu, phong khí bốc lên, ngực và hoành cách mô
không được thông lợi: Hương phụ 40g, tẩm với nước Tạo giáp, Bán hạ 40g,
Khô phàn 20g. Tán bột, khuấy với hồ Gừng làm viên, to bằng hạt đậu lớn,
mỗi lần uống 40 viên với nước gừng nấu nóng (Nhân Tồn phương).
+ Trị khí hư, phù thũng: Hương phụ1 cân, tẩm nước Đồng tiện 3 ngày,
sao giòn, tán bột, hoàn với nước hồ. Ngày uống 2 lần, mỗi lần 50 viên với
nước cơm (Đan Khê Tâm Pháp).
+ Trị sán khí, tiểu trường khí kết: Hương phụ 8g, Hải tảo 4g, nấu với
Rượu, rồi lấy nước mà uống và ăn luôn cả Hải tảo (Tập Giản phương).
+ Trị các chứng bệnh phụ nữ, kinh nguyệt không đều: Hương phụ 1
cân, bỏ lông cho sạch, chia làm 4 phần, 4 lượng ngâm với rượu, 4 lượng
ngâm với dấm, 4 lượng ngâm với Muối, 4 lượng ngâm với Đồng tiện. Mùa
xuân ngâm 3 ngày, mùa hè ngâm 1 ngày, mùa thu ngâm 5 ngày, mùa đông
ngâm 7 ngày. Rồi gĩa sạch, phơi khô, gĩa nát, sao qua, tán bột. Quấy giấm
làm hồ, trộn với thuốc bột làm thành hoàn, to bằng hạt đậu lớn. Mỗi lần
uống 70 viên với rượu. Nếu người gầy thêm 2 lượng bột Trạch lan và 2
lượng bột Xích linh; Người khí hư gia bài ‘Tứ Quân’; Người huyết hư thêm
bài ‘Tứ Vật’ (Tứ Chế Hương Phụ Hoàn - Thụy Trúc Đường Kinh Nghiệm
phương).
+ Trị đàn bà khí thịnh, huyết suy, sinh ra các chứng đầu đau, bụng
đầy: Hương phụ (sao) 160g, Bạch phục linh 40g, Chích thảo 40g, Quất hồng
20g. Tất cả tán bột, mỗi lần uống 8g với nước sôi (Ức Khí Tán - Tế Sinh
phương).
+ Trị xích đới, bạch đới và băng huyết: Hương phụ, Xích thược, hai vị
bằng nhau, tán bột, sắc với 2 chén nước còn 1 chén, uống nóng vào lúc đói
(Thánh Huệ Phương).
+ Thuận khí, an thai: Hương phụ (sao), Xích thược, 2 vị bằng nhau,
tán bột, mỗi lần uống 8g, với nước sắc Tử tô (Thiết Trạo Tán - Trung Tàng
Kinh).
+ Trị đàn bà có thai nôn khan, nôn ra nước chua, thai động, ăn uống
không ngon và nằm ngồi không được: Hương phụ 80g, Hoắc hương 8g, Cam
thảo 8g. Tán bột, mỗi lần uống 8g với nước sôi và ít muối (Nhị Hương Tán -
Thánh Huệ phương).
+ Trị có thai đã 9 tháng, gần sinh, uống vào thì dễ sinh, không phải lo
lắng gì: Hương phụ 120g, Sa nhân 120g, Chích thảo 40g. Tán bột, mỗi lần
uống 8g với nước cơm (Thúc Thai Ẩm - Tập Nghiệm phương).
+ Trị đàn bà con gái kinh nguyệt không đều, mặt vàng, chóng mặt,
bụng đau, tích khối, băng đới, hay hư thai: Hương phụ 480g, Ngải diệp 160g
khô, cho giấm vào nấu cho cạn, lấy ra sao qua, tán bột, lại dùng 80g bột
Đương quy tẩm rượu. Hòa tất cả các thứ, rồi khuấy giấm với hồ làm thành
hoàn (Ngải Phụ Hoàn - Đảm Liệu phương).
+ Trị thổ huyết mãi không cầm: Hương phụ 40g, Bạch phục linh 20g.
Tán bột, mỗi lần uống 8g với nước sắc Trần mễ (Đảm Liệu phương).
+ Trị tiểu, tiểu ra máu, đau không chịu nổi: Hương phụ, Trần bì, Xích
linh, lượng bằng nhau, sắc uống lúc đói (Thập Tiện Lương Phương).
+ Trị các chứng hạ huyết: bột Hương phụ 8g, Bách thảo sương 4g,
thêm 0,001g Xạ hương, trộn uống với nước Đồng tiện (Trực Chỉ phương).
+ Trị người gìa cũng như trẻ con bị trực trường sa: Hương phụ, Kinh
giới tuệ, hai vị bằng nhau, tán bột. Mỗi lần uống 8g, bên ngoài ngâm rửa
(Tam Nhân phương).
+ Trị chính giữa đầu hay một bên đầu đau: Hương phụ 480g (sao), Ô
đầu (sao) 40g, Cam thảo 80g. Tán bột, hoàn với mật làm viên, to bằng viên
đạn. Mỗi lần uống 1 viên với nước Hành sắc (Bản Sự phương).
+ Trị đầu đau do khí uất: Hương phụ (sao) 160g, Xuyên khung 80g,
Cam thảo 40g, Thạch cao 10g. Tán bột, mỗi lần uống 8g với nước Chè
(Trung Tàng Kinh).
+ Trị chứng tròng mắt đau do Can hư, thường hay chói mắt và chảy
nước mắt sống: Hương phụ 40g, Hạ khô thảo 20g. Tán bột, mỗi lần uống 4g
với nước Chè (Bổ Can Tán - Giản Dị phương).
+ Trị tai điếc độ ngột: Hương phụ để trên miếng ngói mà sao rồi tán
bột. Ngày uống 2 lần, mỗi lần 8g với nước sắc La Bặc tử (Giản Dị phương).
+ Trị các chứng răng đau: Hương phụ, Ngải diệp, sắc lấy nước mà
súc, rồi lại lấy bột Hương phụ xát vào răng (Phổ Tế phương).
+ Trị răng đau, chân răng lở loét: Hương phụ mễ 120g (sao tồn tính),
Thanh diêm 20g, Sinh khương 20g. Tán bột, xát vào chân răng hàng ngày
(Tế Sinh phương).
+ Trị tiêu khát lâu năm không dứt: Hương phụ 40g, Bạch linh 20g.
Tán bột. Ngày uống 2 lần, mỗi lần 12g với nước sắc Trần mễ (Tế Sinh
phương).
+ Trị mụn nhọt, ghẻ lở: Hương phụ bỏ lông cho sạch, ngâm với nước
Gừng 1 đêm, vớt ra, sao khô, tán bột. Lúc nhọt mới phát, uống mỗi lần 8g,
hoặc uống thường như nước Chè. Sau khi đã vỡ mủ, cũng nên uống (Ngoại
Khoa phương).
+ Trị rết cắn: Nhai củ Hương phụ cho nhỏ mà đắp vào vết cắn là khỏi
ngay (Tụ Trân phương).
+ Đường Huyền Tông trong “Thiên bửu đơn phương đồ” ghi rằng “Hễ
đàn bà bị chứng khác nhiệt trong tim, khí kết ở bàng quang và dưới dườn
ngày thường buồn bực không được vui vẻ, dùng Hương phụ300g, Quế tâm
150g, Vu di 90g, tán bột, trộn mật, quết cho được ngàn chầy. Làm thành
viên to bằng hạt đậu lớn. Ngày uống 2 lần, mỗi lần 20 viên với Rượu hoặc
nước Gừng sắc lúc đói, cho tới khi hết bệnh (Trung Quốc Dược Học Đại Từ
Điển).
+ Trị đau ngang vùng vị quản do hàn và khí trệ: Hương phụ mễ tẩm
Giấm sao, Cao lương khương rửa rượu 7 lần sao, hai vị đền tán bột, cho vào
bình bịt kín cất dùng. Nếu đau do hàn: dùng 8g Khương, 4g Phụ; Nếu đau
do khí thì dùng 8g Phụ, 4g Khương; Nếu đau do vừa khí vừa hàn: Dùng 2 vị
bằng nhau. Phải dùng nước cơm nóng làm thang, cho vào một thìa nước
gừng, một ngụm muối mà uống là khỏi. Dù bệnh đã lâu năm cũng chỉ dùng
5-6 lần là khỏi, bài này gọi là ‘Thần Thụ Thất Tán’ (Trung Quốc Dược Học
Đại Từ Điển).
+ Trị ngực bụng căng đau, dạ dày đau do thần kinh: Hương phụ 8g, Ô
dược 12g, Cam thảo 4g, Sắc uống (Tiểu Ô Trầm Thang - Lâm Sàng Thường
Dụng Trung Dược Thủ Sách).
+ Trị hông sườn trướng đau: Hương phụ 12g, Lương khương 12g. Sắc
uống (Lương Phụ Hoàn - Lâm Sàng Thường Dụng Trung Dược Thủ Sách).
+ Trị khí thống do vị hàn: Hương phụ tử 12g, Diên hồ sách 8g. Sắc
uống (Lâm Sàng Thường Dụng Trung Dược Thủ Sách).
+ Trị kinh nguyệt không đều do ức chế tinh thần, khi có kinh thì bụng
đau dưới, vú đau: Hương phụ tử, Ngải diệp, Trần bì, mỗi thứ 20g, Nguyệt
qùy hoa 2 đoá. Sắc uống (Lâm Sàng Thường Dụng Trung Dược Thủ Sách).
+ Trị bụng đau khi hành kinh: Hương phụ tử 24g, Ích mẫu thảo 12g.
Sắc uống (Lâm Sàng Thường Dụng Trung Dược Thủ Sách).
+ Trị tỳ vị suy yếu, tiêu hóa kém mà kèm theo các chứng tiêu chảy,
nôn mửa, bụng đau, bụng đầy: Hương phụ 8g, Sa nhân 4g, Mộc hương 6g,
Chỉ xác 8g, Đậu khấu nhân 6g, Hậu phác 12g, Hoắc hương 8g, Bạch truật
12g, Trần bì 12g, Phục linh 12g, Bán hạ 12g, Cam thảo 4g, Sinh khương
12g, Đại táo 5 trái. Sắc uống (Hương Sa Dưỡng Vị Thang - Lâm Sàng
Thường Dụng Trung Dược Thủ Sách).
Tham khảo.
* Hương phụ trị khách nhiệt trong tâm phúc, khí kết ở dưới sườn, và
những người thường buồn rầu không được vui vẻ (Đồ Kinh Bản Thảo).
* Hương phụ trị bệnh thuộc về khí, bệnh hoắc loạn, thổ tả, bụng đau,
bệnh thận khí, bàng quang lạnh (Dụng Dược Pháp Tượng).
* Hương phụ trị chứng hàn dịch thời khí, lợi được tam tiêu, giải được
lục uất, tiêu được ăn uống tích trệ, đàm ẩm, đầy trướng, chân sưng, bụng
trướng và cước khí, giảm được các chứng đau răng, đau bụng, chân tay, tai,
đầu, mắt, mụn nhọt, lở ghẻ, nôn ra máu, tiêu ra máu, tiểu ra máu, đàn bà
băng lậu, bạch đới, các chứng trước khi có thai và sau khi có thai (Bản Thảo
Cương Mục).
* Hương phụ mễ vị cay đắng, mùi thơm, tính táo, các sách đều cho là
có công hiệu rất hay, vào được Can Đởm và phần khí các kinh, hoạt được
huyết, thông được kinh, khai được uất, tán được trệ. Hễ các chứng hoắc
loạn, thổ nghịch, tiêu chảy, băng lậu và đường tam tiêu không thông đều trị
được cả. Sách lại nói rằng: Hương phụ dùng sống thì đi lên hung cách, xuất
ra ngoài; Dùng chín thì xuống Can Thận, thấu xuống dưới chân; Sao cho
cháy thì có tac dụng cầm máu và bổ hư; Sao với muối thì vào huyết và
nhuận táo; Sao với Thanh diêm thì bổ Thận khí; Sao với Rượu thì đi thấu
các kinh lạc; Sao với giấm thanh thì tiêu được bệnh tích tụ; Sao với nước
Gừng thì hóa được bệnh đàm ẩm. Dùng với Sâm, Truật thì bổ khí; Dùng với
Quy, Địa thì bổ huyết; Dùng với Mộc hương thì thông trệ hòa tỳ; Dùng với
Đàn hương thì tỉnh tỳ, hành khí; Dùng với Trầm hương thì dẫn khí đi lên đi
xuống; Dùng với Xuyên khung, Thương truật, thì giải được các bệnh uất;
Dùng với Hoàng liên, Chi tử thì giáng được hỏa nhiệt; Dùng với Phục linh
thì giao hợp được Tâm Thận; Dùng với Hồi hương, Bổ cốt chỉ, thì dẫn được
nguyên khí trở về; Dùng với Tam lăng, Nga truật thì tiêu mòn được khối
tích; Dùng với Hậu phác, Bán hạ thì thông được ủng tắc, tiêu được sưng
thủng; Dùng với Tử tô, Thông bạch thì phát tán được tà khí; Døng với Ngải
diệp thì ấm được tử cung, thực là vị thuốc hoàn toàn chữa về bệnh khí. Đại
khái đàn bà phần nhiều hay uất, thuốc này đã hành được khí thì giải được
uất, cho nên uống vào rất có hiệu nghiệm, chứ không phải đàn bà nào cũng
dùng thì hay, mà đàn ông thì không hay đâu. Nói tóm lại, Hương phụ vẫn
cũng hành khí như Mộc hương, nhưng phần nhiều lại chuyên về khai uất, vả
lại tính lại bình hoà hơn Mộc hương, cho nên những bệnh thuộc khí đều
dùng được cả. Chỉ vì khí hương táo quá cho nên những người âm hư khí
kém thì kiêng không nên dùng, hoặc sao với Đồng tiện, hoặc sao với Rượu,
hoặc sao với nước Muối, tùy lúc lâm chứng (Bản Thảo Cầu Chân).
* Hương phụ là vị thuốc về huyết mà ở trong khí. Dùng trong bài
thuốc trị băng lậu, là thuốc ích khí mà chỉ huyết, cũng có thể trừ huyết
ngưng. Hương phụ hợp với Ba đậu dùng trị tiêu chảy không cầm và trị đại
tiện không thông đều cùng một ý (Thang Dịch Bản Thảo).
* Hương phụ vị rất cay nhưng rất nồng, cốt dùng bằng khí, cho nên
chuyên trị về bệnh khí kết. Nó có màu tía và giữa ruột hơn đen, chất lại rắn
chắc và nặng thì dù là khí thắng mà lại khác với các thứ thuốc kinh dương
nên mới vào thẳng được huyết phận rồi thông xuống Can Thận. Vương Hải
Tàng cho là thuốc âm ở trong dương, huyết ở trong khí, thật là hiểu thấu cái
lẽ tự nhiên của vật học. Đại phàm, hễ thứ thuốc cay ấm thường hay tán
nguyên khí và hay thương âm, chỉ có Hương phụ có cái đặc tính ôn hòa lưu
thông, không táo không tán, cho nên thường được dùng mà không xảy ra sự
gì cả; Vả lại Hương phụ vốn tính sơ tiết, giải kết mà không phải như thuốc
tân tán đi lên, vẫn chạy thấu ra ngoài da mà không phải như thuốc phong
giải biểu. Chu Đan Khê cho rằng Hương phụ phải ngâm qua nước Đồng tiện
mà dùng, cũng vì sợ vị nó cay nồng quá cho nên phải chế Đồng tiện cho
giảm bớt và để cho đi trở xuống, cứ như thiển ý thì dùng cách chế ấy chữa
Can Thận rất thích hợp. Hoặc có người sao với giấm thanh, cũng là theo ý
nghĩa như trên vậy. Sách ‘Hàn Thị Y Thông’ viết: Bài “Hoàng Hạc Đơn”
dùng 1 cân Hương phụ, 8 lượng Xuyên liên, trị chứng can hỏa vượng quá, bí
kết lại không thông và bài ‘Thanh Nang Hoàn’, dùng 1 cân Hương phụ, 5
lượng Ô dược, trị tất cả các chứng đau về khí phận. Trương Thạch Ngoan
cho Hương phụ là thuốc chủ trị về đàn bà và các bệnh khí phận rất hay,
nhưng người khí huyết hư thì không dùng được (Y Học Nhất Đắc).
* Hễ người ta bị đau thì khí trệ, khí trệ thì trong người yếu ớt, cho nên
bệnh thuộc về khí phận phải dùng tới Hương phụ làm quân, Sâm, Kỳ làm
thần, Cam thảo làm tá, nếu bệnh hư khiếp mà uống vào thì hiệu nghiệm rất
chóng (Bí Truyền Thập Tam Phương).
* Phàm bệnh khí uất phần nhiều phải dùng Hương phụ, hoặc người
khí kém mà uất, thì dùng kèm với thuốc bổ là lẽ đương nhiên, nhưng có
người bị hỏa bốc lên làm hại tới nguyên khí mà bị uất, thì phài dùng thuốc
giáng hỏa rồi thêm Hương phụ vào (Bản Thảo Phát Minh Toản Yếu).
* Hương phụ là vị thuốc hành khí ở trong huyết dược, bởi vì huyết
không tự một mình đi được mà phải nhờ khí dẫn đi, như khí nghịch lên mà
uất, thì huyết cũng ngưng trệ lại, nếu khí đã thuận thì huyết bao giờ cũng lưu
thông (Trương Thị Y Thông).
* Hương phụ dùng làm thuốc chủ yếu cho phụ nữ vì phụ nữ thường
hay uất nhiều, tuy nhiên vì Hương phụ có vị cay, tính táo, nếu uống nhiều thì
tổn khí huyết. Nếu dùng trong thuốc điều kinh thì phải tẩm Đồng tiện, sao
qua, lại dùng chung với Đương quy, Thục địa thì mới đỡ lo (Dược Phẩm
Vậng Yếu).
* Hương phụ gặp được Sâm, Truật thì bổ khí; Được Quy, Địa thì bổ
huyết; Được Mộc hương thì không trệ, hòa được khí của trung tiêu; Được
Đàn hương thì lý khí, tỉnh Tỳ; Được Trầm hương thì có tác dụng thăng và
giáng khí; Được Xuyên khung, Thương truật thì có tác dụng giải uất; Được
Chi tử, Hoàng lien thì giải được hỏa nhiệt; Được Phục thần thì làm cho Tâm
Thận giao nhau; Được Hồi hương, Phá cố chỉ thì dẫn khí về nguồn; Được
Tam lăng, Nga truật thì tiêu bỉ khối; Đuwọc bán hạ, Hậu phác thig khôi chỗ
bế tắc, tiêu trướng; Được tô tử, Thông bạch thì tán tà; Được Ngải diệp thì
noãn cung (Dược Phẩm Vậng Yếu).
* ‘Hương Phụ Căn Tửu’ là Rượu ngâm với Hương phụ, người ta
ngâm Hương phụ chừng 1kg, đốt hết lông rễ, sao thơm, bọc vào túi vải,
ngâm Rượu để uống, trị trong tim nóng nảy, khí uất ở cạnh sườn xuống tới
bàng quang buồn bực không vui (Trung Quốc Dược Học Đại Từ Điển).
* Khí của Hương phụ bình mà không hàn, thơm mà không chạy, trị
các bệnh về khí, càng thích hợp với nhưng bệnh của phụ nữ do Can khí uất
kết gay nên. Hương phụ sống thì nhẹ, thanh, khí đi lên đến vùng ngực,
hoàng cách mô, bên ngoài ra đến da lông. Hương phụ chế thì nặng, trọc, khí
đi xuống, dưới thì đến Can, Thận, bên ngoài thì ra đến thắt lưng và chân, đều
dùng vào việc trị chứng khí kết gây nên bệnh (Đông Dược Học Thiết Yếu).
* Mộc hương và Hương phụ đều là vị thuốc có mùi thơm đậm nhưng
Mộc hương thiên về điều hòa Vị khí, Hương phụ thiên về điều lý Can khí,
giải Can uất. Tuy giống nhau nhưng cũng hơi khác nhau (Đông Dược Học
Thiết Yếu).
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 75_8751.pdf