Nhiều bệnh nhân đến các bệnh viện tuyến huyện để đƣợc điều trị bằng
ngoại khoa các bệnh về chấn thƣơng, sản, ổ bụng và cấp cứu chỉnh hình. Thông
thƣờng, việc trì hoãn phẫu thuật để chuyển những bệnh nhân đó lên các bệnh
viện tuyến trên là không an toàn, nhƣng nhiều bệnh viện tuyến huyện ở các
nƣớc đang phát triển không có các đội phẫu thuật chuyên. Cán bộ, nhân viên
của các bệnh viện này thƣờng là các bác sĩ, ý tá và nhân viên trợ y, những ngƣời
phải thực hiện nhiều quy trình phẫu thuật khác nhau trong khi chƣa đƣợc đào
tạo một cách bài bản. Chất lƣợng chăm sóc phẫu thuật thƣờng bị hạn chế bởi cơ
sở vật chất nghèo nàn, trang thiết bị, công nghệ không đạt chuẩn và nguồn dƣợc
phẩm, vật tƣ thiếu thốn.
Tất cả các vấn đề này là nguyên nhân của tỷ lệ tử vong khó có thể chấp
nhận-hậu quả của các biến chứng sản, chấn thƣơng, những rối loạn không có
nguồn gốc chấn thƣơng cũng nhƣ sự tàn tật do chấn thƣơng.
Bệnh viện tuyến huyện nên có khả năng thực hiện tất cả các quy trình
phẫu thuật sản và phẫu thuật thông thƣờng. Tuy nhiên, việc xây dựng và duy trì
dịch vụ phẫu thuật có hiệu quả tại các bệnh viện tuyến huyện yêu cầu:
Nhân sự đƣợc đào tạo và tập huấn đầy đủ.
Các chƣơng trình bồi dƣỡng thƣờng xuyên về xử lý lâm sàng để duy trì
chất lƣợng chăm sóc.
Cơ sở vật chất đầy đủ.
Trang thiết bị, dụng cụ thích hợp
Một hệ thống cung cấp dƣợc phẩm, thuốc, vật tƣ y tế.đáng tin cậy.
Một hệ thống các tiêu chuẩn, hƣớng dẫn, quy trình phẫu thuật chuẩn, lƣu
trữ và xử lý hồ sơ có chất lƣợng.
337 trang |
Chia sẻ: tieuaka001 | Lượt xem: 547 | Lượt tải: 2
Bạn đang xem trước 20 trang nội dung tài liệu Chăm sóc phẫu thuật tại bệnh viện tuyến huyện, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
đạt hiệu quả tốt hơn (Hình 9.37).
Tiếp tục giữ nhƣ thế, có thể đổi tay nếu cần, cho tới khi dịch của phần phù nề
chảy ra dƣới băng hãm xuống thân dƣơng vật (Hình 9.38). Da quy đầu có thể
kéo đƣợc qua quy đầu (Hình 9.39)
NHỮNG ĐIỂM MẤU CHỐT:
Nghẹt bao quy đầu nên đƣợc điều trị gấp bằng cách giảm
bớt bằng tay da quy đầu hoặc khe hở ở lƣng dƣơng vật.
Hẹp bao quy đầu có thể tránh đƣợc bằng cách giảm lƣợng
da quy đầu và làm sạch quy đầu dƣơng vật thƣờng quy
Hẹp bao quy đầu có thể đƣợc điều trị dứt điểm bằng cắt
bao quy đầu hoặc rạch đƣờng rãnh giữa lƣng
222
Chăm sóc hậu phẫu
223
Yêu cầu bệnh nhân dùng băng treo cố định bìu trong 48 tiếng sau phẫu
thuật
Hẹp bao quy đầu và nghẹt bao quy đầu có thể được điều trị dứt điểm
băng cắt bao quy đầu nhưng cũng có thể được điều trị bằng đường
rạch giữa lưng da quy đầu.
Đường rạch lưng có thể được thực hiện bằng thâm nhiễm trực tiếp da
quy đầu bằng xylocaine 1% không có epinephrine (adrenaline)
Kẹp da quy đầu bằng hai chiếc kẹp động mạch và rạch một đường
giữa hai kẹp đó (Hình 9.40)
XOẮN TINH HOÀN
Xoắn tinh hoàn thƣờng gặp ở trẻ em và vị thành niên. Các yếu tố gây bệnh là
do dị tật bẩm sinh của bìu, bao gồm:
Mạc treo tinh hoàn dài
Tinh hoàn lạc vị
Khi bị xoắn tinh hoàn, bệnh nhân sẽ cảm thấy tinh hoàn rất đau đớn, thậm
chí là đau cả vùng bụng và tinh hoàn có thể bị sƣng to. Đồng thời tinh hoàn
cũng bị co rút. Ngoài ra, bệnh nhân cũng có thể có cảm giác buồn nôn và toàn
thân bị sốt.
Chẩn đoán phân biệt bao gồm:
Viêm tinh hoàn-mào tinh hoàn: bệnh nhân thƣờng có triệu chứng niệu
bao gồm chảy mủ niệu đạo
U tinh hoàn
Điều trị
Điều trị gấp băng phẫu thuật để:
Tháo xoắn tinh hoàn
Điều chỉnh tinh hoàn
NHỮNG ĐIỂM MẤU CHỐT:
Khi bị xoắn, tinh hoàn có thể bị hoại tử sau 4 giờ; việc điều
trị trong tình huống nhƣ thế là cấp thiết.
Khi tinh hoàn bị hỏng cần phẫu thuật cắt tinh hoàn để bảo vệ
tinh hoàn bên kia khỏi bị ảnh hƣởng lây nhiễm.
Một tinh hoàn vẫn đảm bảo khả năng sinh sản
224
Bộc lộ bên kia và điều chỉnh tƣơng tự để ngăn ngừa việc tinh hoàn lành bị
lây nhiễm bệnh
Không đƣợc trì hoãn việc phẫu thuật khi bị xoắn tinh hoàn. Làm tất cả để có
thể cứu đƣợc tinh hoàn. Không nên vội vàng cắt tinh hoàn ngay cả khi nó đã có
vẻ nhƣ bị hoại tử. Nên tham vấn ý kiến ngƣời khác trong các trƣờng hợp nhƣ
vậy.
Bọc tinh hoàn bị bệnh bằng băng ẩm, đợi ít nhất 5 phút và kiẻm tra xem có
tiến triển gì không thông qua màu sắc. Không đƣợc vội vàng khi thực hiện bƣớc
này. Từ từ tháo xoắn cho tinh hoàn.
Tuy nhiên, nếu tinh hoàn đã bị hỏng thì cần lấy ra vì nó có thể làm ảnh
hƣởng đến chức năng của tinh hoàn bên kia
TRÀN DỊCH TINH NÃO BÌU
Tràn dịch tinh não bìu là sự tích tụ bất thƣờng của dịch trong túi màng
tinh hoàn (Hình 9.41). Kết quả là nó bị sƣng rất to và gây khó chịu. Ở ngƣời
trƣởng thành, dịch tinh não ở trong bìu; điều trị bằng phẫu thuật có thể thực hiện
ngay sau khi phát hiện và không cần đến chuyên gia phẫu thuật.
NHỮNG ĐIỂM MẤU CHỐT:
Tràn dịch tinh não khác với thoát vị vì
Nó không lan rộng trên dây chằng bẹn
Nó cho ánh sáng xuyên qua
Nó không giảm đƣợc
Nó không truyền xung lực ho
Ở trẻ em, tràn dịch tinh não thƣờng liên quan với khoang phúc
mạc; Đó là một dạng của thoát vị và đƣợc xử lý nhƣ đối với
thoát vị
Tràn dịch tinh não không liên quan ở trẻ em dƣới 1 tuổi có thể
tự điều chỉnh mà không cần phải can thiệp
Xử lý bằng phẫu thuật tràn dịch tinh não ở ngƣời trƣởng thành
không phù hợp với trẻ em
225
Chẩn đoán
Sờ nắn để xác nhận xem bìu có bị sƣng không; bìu sẽ có thể mềm hoặc
căng, lên xuống thất thƣờng và có thể che tinh hoàn và mào tinh hoàn.
Điều trị
Không đƣợc hút vì điều này chỉ giúp giảm tạm thời và việc hút lại sẽ gây
ra nguy cơ nhiễm trùng. Tiêm sclerosants cũng không đƣợc chỉ định vì nó đau
và mặc dù có thể làm giảm viêm nhƣng nó không phải là cách chữa. Phẫu thuật
là cách điều trị hiệu quả nhất.
Trong số rất nhiều các phƣơng pháp phẫu thuật thì lộn màng tinh là đơn
giản nhất mặc dù có khả năng tái phát.
Rửa da bìu và điều trị các tổn thƣơng bằng gạc tẩm dung dịch muối.
Kĩ thuật
1. Gây tê thâm nhiễm tại chỗ hoặc gây tê tuỷ sống hay gây mê toàn thân. Vô
trùng vùng da rộng. Đặt khăn tiệt trùng dƣới bìu (Hình 9.42); Kéo bìu bằng kẹp
mô.
2. Ấn vào tinh mạc để làm căng nó, rạch một đƣờng xiên qua tinh mạc tại
nếp gấp da (Hình 9.43) hoặc tại đƣờng giữa để đỡ bị chảy máu. Tiếp tục đƣờng
rạch qua các lớp của thành bìu. Thắt các mạch bằng các mũi khâu với chỉ tự tiêu
cỡ 2/0 (Hình 9.44)
226
3. Dùng kéo tìm mặt phẳng kẽ nứt giữa túi và lớp phủ dạng sợi. Dùng kéo
và gạc tiếp tục việc tách đến cuối thừng tinh nơi gắn với màng tinh (Hình 9.45,
9.46). Nếu túi vô tình bị hở thì túm đầu của vết hở bằng kẹp và đƣa một ngón
tay vào trong túi để căng nó và lớp mô nằm dƣới nhƣ một sự hỗ trợ khi cắt. Làm
thủng túi và thu dịch vào một cái bát (Hình 9.47). Túm lấy đầu của lỗ bằng kẹp
và sau khi chắc chắn rằng mào tinh hoàn không bị dính vào bề mặt sau thì rạch
dọc túi bằng kéo (Hình 9.48)
4. Lộn tinh hoàn và mào tinh hoàn qua lỗ và kiểm tra để xét nghiệm lao, sán
máng và ung thƣ. Nếu bị ung thƣ, không trả tinh hoàn về bìu. Kẹp, chia cấu trúc
thừng và lấy tinh hoàn ra. Sinh thiết tinh hoàn sau đó đƣa bệnh nhân lên tuyến
trên nếu nghi ngờ bị lao hoặc sán máng.
Ghép đầu của túi bị lộn sau thừng tinh và mào tinh hoàn bằng vài mũi khâu
rời với chỉ tự tiêu cỡ 2/0(Hình 9.49). Duy trì việc cầm máu; điều quan trọng là
phải cầm máu dù rất ít để giảm tối đa nguy cơ hình thành ổ tụ máu. Đặt ống dẫn
lƣu cao su, đƣa vào trong qua đƣờng rạch hình chữ thập và gắn nó vào da bằng
một mũi chỉ (Hình 9.50, 9.51)
227
5. Đặt tinh hoàn và thừng tinh về vị trí cũ. Đóng cơ trơn bằng các mũi khâu
rời với chỉ tự tiêu cỡ 2/0 và khâu da bằng mũi khâu rời với chỉ không tiêu cỡ 2/0
(Hình 9.52, 9.53). Băng bằng băng nén và sau đó là băng chữ T.
Chăm sóc
Treo bìu. Tháo dẫn lƣu sau 24-48 tiếng.
228
Biến chứng
Biến chứng có thể xảy ra bao gồm hình thành ổ tụ huyết, nhiễm trùng và
tái phát. Nếu ổ tụ huyết vẫn phát triển mặc dù trong khi mổ đã chú ý đến việc
cầm máu thì tháo vài mũi chỉ từ vết mỏ, mở các mép bằng kẹp động mạch lớn
để các cục máu thoát ra. Có thể thực hiện lại sau vài ngày. Kháng sinh không
phải lúc nào cũng ngăn ngừa đƣợc nhiễm trùng. Nếu bị nhiễm trùng cần thực
hiện liệu pháp kháng sinh và dẫn lƣu vết mổ. Mặc dù đã đƣợc điều trị nhƣng có
thể phải mất 2 tháng mới hết đƣợc nhiễm trùng.
CẮT ỐNG DẤN TINH
Cắt ống dẫn tinh là biện pháp triệt sản ở nam giới. Giải thích cho bệnh
nhân hiểu rằng phẫu thuật là không thể phục hồi và tạm thời. Nhấn mạnh rằng
phẫu thuật luôn thành công nhƣng việc triển sản không đƣợc đảm bảo hoàn toàn
vì vẫn có khả năng bị thất bại và sự triệt sản sẽ không thực hiện ngay mà có thể
sau 8 tuần thì bệnh nhân mới đƣợc triệt sản hoàn toàn. Cần quan tâm đến các
quy định của pháp luật. Sau khi cắt ống dẫn tinh phải thực hiện phân tích tinh
trùng tại tuần thứ 6-8 để xác nhận sự triệt sản.
Kĩ thuật
1. Khi cắt ống dẫn tinh thƣờng cần phải gây mê tại chỗ cho bệnh nhân.
2. Đặt bệnh nhân ở tƣ thế cắt sỏi. Sửa và
cạo lông bìu và cơ quan sinh dục ngoài.
Nếu sử dụng gây mê tại chỗ thì tiêm
lidocaine 1% và rạch một đƣờng dài 2-3
cm tại đƣờng rãnh của bìu (Hình 9.54) .
Thâm nhiễm các mô ở sâu hơn, lấy từng
lớp một để tiêm thuốc. Sau khi xong một
lớp thì dừng lại vài phút để cho thuốc tê
ngấm.
3. Giữ ống từ một phía bằng một chiếc kẹp mô và thâm nhiễm bao mô nối
của nó bằng lidocaine (Hình 9.55). Mở bao, cô lập ống bằng kẹp động mạch
(Hình 9.56) và cắt khoảng 1cm (Hình 9.57). Hai đầu cắt sẽ có dạng hình nón với
các mô cơ xơ phía ngoài đƣợc lấy kéo ra từ ống.
229
4. Thắt đầu tinh hoàn và để lại chỗ cũ trong bao mô nối (Hình 9.58).Quay đầu
gần lại và thắt nó làm sao đó để nó nằm ngoài túi. Nhắc lại quy trình với ống
bên kia.Khâu bìu bằng vài mũi chỉ tự tiêu cỡ 2/0, đảm bảo rằng nó bao gồm cả
lớp cơ trơn bìu (Hình 9.59)
Kĩ thuật này đƣợc sử dụng rộng rãi. Các bác sĩ thực hành ít kinh nghiệm
hơn có thể cho rằng cách dễ hơn là tìm ống bằng cách túm nó giữa ngón cái và
ngón thƣờng bên cạnh kế bên của cổ bìu, rạch da ngay trên nó, kẹp ống bằng
kẹp mô trƣớc khi nó bị trƣợt mất.
Một cách khác là cố định từng ống dƣới da bằng cách đƣa kim dƣới da
sau khi gây mê tại chỗ bằng lidocaine 1% đã có hiệu quả. Rạch 1 cm dƣới ống ở
một bên và treo nó bằng kẹp. Tiến hành chia và thắt ống nhƣ đã mô tả ở trên.
Sau đó rạch một đƣờng trên ống bên kia và nhắc lại quy trình.
9.3 ĐÁY CHẬU
TỔN THƢƠNG SINH DỤC NỮ
Tổn thƣơng là do chấn thƣơng không ngờ tới, tấn công tình dục và ở một
vài nơi là do cắt một bộ phận cơ quan sinh dục nữ
230
Kĩ thuật
1. Khám tại chỗ vùng sinh dục. Kiểm tra các tổn thƣơng liên quan. Tìm kiếm
thông tin về loại dụng cụ gây tổn thƣơng, các vật sắc có thể đâm thủng các cơ
quan bên cạnh.
2. Dẫn lƣu bàng quang nếu bệnh nhân bị bí tiểu. Sửa chữa tất cả vết rách trừ khi
vết rách đó quá nông. Có thể cần gây mê khi khám và xử trí các tổn thƣơng
nghiêm trọng.
3. Kiểm tra các vết rách ở màng trinh, sau đó đƣa banh vào để kiểm tra toàn bộ
thành âm đạo, cấu trúc hình vòm và cổ tử cung.
4. Vệ sinh da bằng xà phòng và nƣớc, rửa vết rách bằng dung dịch muối và thắt
các mạch bị chảy máu. Chỉ cắt các mô bị hỏng.
5. Sửa chữa các vết rách sâu bằng chỉ tự tiêu không cần nén và khâu da bằng chỉ
không tiêu.
6. Thực hiện mở bụng nếu phúc mạc bị thủng. Nếu bị tụ máu âm hộ thì thâm
nhiễm vùng tổn thƣơng bằng gây mê tại chỗ và lấy các cục máu tụ.
Biến chứng
Có thể có các biến chứng nhƣ:
Nhiễm trùng
Tụ máu ở mô cận tử cung
Rò trực tràng-âm đạo
Đau khi giao hợp
Những biến chứng này có thể đƣợc phòng ngừa bằng việc cầm máu và sửa chữa
các vết rách tốt.
Hiếp dâm
Nếu có chứng cứ của hiếp dâm cần báo cáo chi tiết về những kết quả
khám nghiệm và tuân theo các quy định của pháp luât về vấn đề này. Dùng một
liều penicillin để bảo vệ bệnh nhân không bị nhiễm khuẩn. Không để bệnh nhân
bị mang thai. sử dụng một IUD hoặc thuốc ngừa thai khẩn cấp với hai viên kiểm
soát sinh ngay lập tức và hai viên nữa trong 12 giờ. Chống nôn bằng cách dùng
thuốc kiểm soát sinh. Sắp xếp việc tƣ vấn tâm lý
231
CẮT BỘ PHẬN SINH DỤC NỮ
Cắt bộ phận sinh dục nữ (FGM) vẫn
tiếp tục đƣợc thực hiện tại một vài nơi
trên thế giới. Đại đa số các trƣờng hợp
đƣợc thực hiện bằng dao cạo không
đƣợc tiệt trùng và ngƣời thực hiện
không qua đào tạo. Tập quán và tôn
giáo là nguyên nhân của các hành vi
trên. Không có chỉ định y tế cho FGM.
Quy trình cắt rất khác nhau và thƣờng
chia làm ba loại : Loại một, loại hai và
loại ba. Loại ba mang tính huỷ diệt
nhất.
Điều trị
1. Điều trị giống nhƣ các tổn thƣơng
âm đao khác bằng cách mở ổ vết
thƣơng, rửa bằng dung dịch muối và
loại bỏ dị vật.
2. Lấy đi lƣợng biểu bì tối thiểu và dẫn lƣu áp-xe. Cho dùng kháng sinh đối với
những vết thƣơng bị nhiễm trùng, viêm tế bào hoặc áp-xe
3. Dẫn lƣu bàng quang và tiêm phòng uốn ván đối với những bệnh nhân chƣa
tiêm phòng.
4. Cắt mô biểu bì để giúp nƣớc tiểu thoát ra và giao hợp
5. Đối với việc sinh nở, cần quan tâm đến khu vực Caesarean trong các ca
nghiêm trọng. Các vết thƣơng bị cắt đã lành ở âm đạo hay đáy chậu bị chít hẹp
có thể cần đến sự chăm sóc phụ khoa chuyên biệt.
ÁP-XE ĐÁY CHẬU
Áp-xe Bartholin
Bệnh nhân kêu đau, nhói và sƣng ở âm hộ tại phần giữa và phần sau môi
lớn. Chẩn đoán phân biệt của các khối ở môi bao gồm:
U nang của quá trình âm đạo
Thoát vị môi
NHỮNG ĐIỂM MẤU CHỐT
Cắt bộ phận sinh dục nữ:
Các biến chứng cấp bao
gồm:
o Xuất huyết
o Sốc
o Bí tiểu
o Niệu đạo và hậu môn bị tổn
thƣơng
o Viêm tế bào
o Áp-xe
Các biến chứng mãn tính bao
gồm:
o Rối loạn chức năng sinh
dục
o Rối loạn tâm lý
o Nghẹt đƣờng niệu
o Sẹo lồi
o U nang biểu bì rộng
o Hẹp âm đạo
232
Các trƣờng hợp này ở bên canh tuyến Bartholin. Lấy một mẩu âm đạo để
xét nghiệm gonococci và các vi khuẩn khác. Điều trị u nang Bartholin bằng
cách mở thông nang nhƣng nếu bị áp-xe thì cần chích và dẫn lƣu. Can thiệp giấc
ngủ đƣợc chỉ định trong trƣờng hợp cần can thiệp gấp.
Chẩn đoán áp-xe thông qua các biểu hiện sau:
Đóng mủ
Đau nhói
Mềm trông thấy
Thay đổi bất thƣờng
Kĩ thuật
Rất dễ thực hiện rạch và dẫn lƣu, hầu nhƣ không chảy máu và mau lành bệnh.
1. Đặt bệnh nhân ở tƣ thế cắt sỏi, vệ sinh và
đắp đáy chậu
2. Rạch một đƣờng dài gần hết phần nhô lên
của ổ áp-xe tại điểm nối giữa âm hộ và âm đạo
(Hình 9.60)
3. Làm sâu vết rạch và mở rộng ổ áp-xe. Dẫn
lƣu mủ và lấy mẫu để xét nghiệm vi khuẩn.
Đóng khoang bằng gạc tẩm dung dịch muối và
sử dụng băng ngoài.
TỤ HUYẾT ÂM ĐAỌ
Tụ huyết âm đạo xuất hiện trong trƣờng hợp màng trinh không bị thủng
nhƣng cũng có thể xuất hiện trong trƣờng hợp âm hộ bị chít chẹt do sự bộc lộ
các chất gây kích ứng hoặc do nhiễm trùng, chấn thƣơng hoặc loạn dƣỡng.
Bệnh nhân bị mất kinh và đau bụng theo chu kì hoặc bí tiểu cấp. Khám
phát hiện một khối ở bụng dƣới khó chạm vào đƣợc. Đó chính là âm đạo bị
phồng với dạ con ở trên đỉnh.
Các chấn đoán phân biệt bao gồm:
Có thai
Lao phúc mạc
Thận khung chậu
U nang buồng trứng
233
Kĩ thuật
Điều trị tụ huyết âm đạo do màng trinh chƣa bị thủng bằng phẫu thuật với
rạch và dẫn lƣu trong khi gây mê cục bộ hoặc gây mê toàn thân
1. Đặt bệnh nhân nằm ở tƣ thế cắt sỏi, vệ sinh và đắp đáy chậu
2. Rạch một đƣờng qua màng phình lên. Lộn đáy vết thƣơng và khâu gắn chúng
với mô âm đạo bên cạnh bằng các mũi khâu rời với chỉ tự tiêu cỡ 2/0 (Hình
9.61, 9.62)
3. Để cho máu chảy và đắp gạc tiệt trùng. Cho dùng kháng sinh trong 48 giờ.
4. Không khám âm đạo sau khi phẫu thuật từ 1-2 tháng.
Biến chứng
Biến chứng bao gồm
Viêm vòi trứng
Viêm phúc mạc
NHIỄM TRÙNG ĐÁY CHẬU Ở NAM GIỚI
Hoại tử Fournier
Hoại tử Fournier là một viêm mạc chết hoại vùng đáy chậu, thƣờng ảnh
hƣởng nhiều nhất đến bìu của ngƣời trƣởng thành. Nguồn lây nhiễm là đƣờng
dục niệu và đƣờng dạ dày-ruột non với khuẩn E coli là vi khuẩn ƣa khí và
Bacteroides là vi khuẩn kị khí.
Nghẹt niệu quản thƣờng liên quan đến nhiễm khuẩn đƣờng niệu. Bệnh
nhân bị sƣng bìu và đau .
234
.Có thể xuất hiện vết cặn. Da bìu có thể bình thƣờng nhƣng thƣờng mất màu và
phù nề. Nếu xuất hiện các vùng đen có thể chắc chắn đó là hoại tử bìu. Hoại tử
khí ít khi gặp. Các biểu hiện toàn thân là sốt, mất nƣớc và tim đập nhanh.
Điều trị
Điều trị kháng sinh phổ rộng toàn thân, hút dịch, tiêm phòng uốn ván và mở ổ
phẫu thuật hoàn chỉnh, có thể phải mở rộng. Thực hiện đa mở ổ hàng ngày để
loại bỏ toàn bộ mô bị hoại.
Nhiễm khuẩn không kiểm soát đƣợc có thể gây tử vong. Bìu có nhiều khả năng
sẽ hồi phục ở lần liền sẹo kì 2. Sử dụng các miếng da ghép để che các mô còn
tốt.
Áp-xe quanh niệu đạo
Các nhiễm trùng của tuyến quanh niệu đạo ở nam giới chuyển hoá thành viêm
niệu đạo lậu cầu hoặc nghẹt niệu đạo có thể dẫn đến hình thành áp -xe.
Điều trị
Điều trị bằng kháng sinh và dẫn lƣu. Hút băng kim có thể sẽ thích hợp đối với
các ổ áp xe nhỏ quanh niệu đạo. Sử dụng chuyển dòng niệu đối với các áp-xe to
và rò đƣờng niệu
235
Phần 4
Chăm sóc cấp cứu
sản khoa
236
Tăng huyết áp
khi mang thai
10.1. TĂNG HUYẾT ÁP
Tăng huyết áp là bệnh lý thƣờng gặp nhất ở phụ nữ mang thai và cũng là
nguyên nhân chính gây ra các biến chứng thậm chí cả tử vong cho mẹ và thai
nhi. Có tới 15% phụ nữ mang thai bị tăng huyết áp và 25% trƣờng hợp đẻ non là
do tăng huyết áp. Tăng huyết áp gặp trong rất nhiều tình huống khác nhau, trong
đó tiền sản giật là một biến chứng nguy hiểm nhất.
Các loại tăng huyết áp và hậu quả tim mạch
Tăng huyết áp thai nghén
Tăng huyết áp vô căn
Tiền sản giật
Sản giật
Tăng huyết áp thai nghén có thể được chẩn đoán dựa vào trị số huyết áp đo
được hoặc dựa vào sự tăng huyết áp tương đối so với trước khi mang thai. Khi
huyết áp tâm thu trên 140 mmHg hoặc huyết áp tâm trương trên 90 mmHg thì
được gọi là tăng huyết áp. Nếu huyết áp tâm thu tăng trên 30 mmHg hoặc huyết
áp tâm trương tăng trên 15 mmHg so với mức huyết áp đo được ở thời điểm
trước khi mang thai thì cũng được gọi là tăng huyết áp thai nghén.
Tăng huyết áp vô căn
Tăng huyết áp vô căn chiếm 3-5% số lần mang thai của phụ nữ và có xu
hƣớng ngày càng tăng do phụ nữ ngày nay thƣờng sinh con muộn hơn (từ 30 -
40 tuổi). Nếu những phụ nữ này đƣợc kiểm soát huyết áp tốt thì quá trình mang
thai vẫn có thể diễn ra bình thƣờng. Tuy nhiên nếu tăng huyết áp vô căn nặng
NHỮNG ĐIỂM MẤU CHỐT:
Không điều trị tăng huyết áp khi mang thai có thể gây ra tử
vong cho mẹ và trẻ khi sinh
Sinh nở là biện pháp duy nhất chữa bệnh tiền sản giật và sản
giật
10
237
(huyết áp tâm trƣơng trên 110 mmHg) trƣớc tuần thứ 20 của thai kỳ thì nguy cơ
tiền sản giật tăng lên đến 46% và cũng tăng nguy cơ cho cả mẹ và thai nhi.
Tăng huyết áp thai nghén
Gọi là tăng huyết áp thai nghén khi tăng huyết áp xảy ra vào nửa sau của
thai kỳ ở các phụ nữ có số đo huyết áp trƣớc lúc mang thai hoàn toàn bình
thƣờng, không kèm theo protein niệu nhiều (trên 0,3g/24h) và các dấu hiệu của
tiền sản giật. Tăng huyết áp thai nghén chiếm 6-7% số lần mang thai của phụ nữ
và khỏi hoàn toàn khi hết thời kỳ hậu sản. Nguy cơ tiền sản giật là 15-26%. Nếu
tăng huyết áp xuất hiện vào tuần thứ 36 của thai kỳ thì nguy cơ chỉ còn 10%.
Tiền sản giật và sản giật
Tiền sản giật thƣờng xảy ra sau tuần thứ 20 của thời kỳ thai nghén và gây
tổn thƣơng ở nhiều cơ quan khác nhau. Trƣớc đây ngƣời ta chẩn đoán tiền sản
giật dựa vào ba triệu chứng: tăng huyết áp, phù và protein niệu nhƣng quan
niệm hiện đại thì cho rằng chỉ cần có tăng huyết áp thai nghén kèm với protein
niệu nhiều là đủ để chẩn đoán tiền sản giật. Nguy cơ của thai nhi là chậm phát
triển trong buồng tử cung và bị đẻ non.
Hậu quả lâu dài trên hệ tim mạch: Những ngƣời bị tăng huyết áp ở lần
mang thai đầu có nguy cơ cao bị tăng huyết áp ở lần mang thai sau. Họ còn có
nguy cơ bị tăng huyết áp và đột qụy cao sau này. Những ngƣời bị tiền sản giật
hoặc chậm phát triển bào thai trong buồng tử cung sẽ tăng nguy cơ bị bệnh và
nguy cơ tử vong do bệnh tim thiếu máu cục bộ. Một điều hết sức đặc biệt là với
những phụ nữ đã trải qua thời kỳ sinh nở mà không bị tăng huyết áp thì sẽ ít bị
nguy cơ mắc bệnh tim mạch hơn những phụ nữ không sinh đẻ. Việc sinh đẻ
cũng khiến phụ nữ giảm đƣợc nguy cơ mắc bệnh tim mạch về sau này, điều mà
nam giới không thể có đƣợc.
Những phụ nữ bị tăng huyết áp trƣớc khi mang thai cần đƣợc đánh giá kỹ
lƣỡng để loại trừ những nguyên nhân gây tăng huyết áp thứ phát nhƣ bệnh lý
thận, nội tiết, đánh giá hiệu quả điều trị huyết áp và chỉnh liều thuốc để đạt hiệu
quả hạ áp tối ƣu, tƣ vấn cho họ về nguy cơ xuất hiện tiền sản giật và việc phải
thay đổi một số thuốc nếu họ đang muốn mang thai an toàn. Phần lớn những
phụ nữ bị tăng huyết áp đều có thể mang thai và sinh nở bình thƣờng nếu họ
đƣợc kiểm soát huyết áp tốt và đƣợc theo dõi chặt chẽ.
238
10.2. ĐÁNH GIÁ VÀ XỬ TRÍ:
XỬ TRÍ CHUYÊN BIỆT
Tăng huyết áp khởi phát do mang thai
Tăng huyết ápkhởi phát do mang thai có thể đƣợc
xử trí ngoại trú:
Điều chỉnh huyết áp, nƣớc tiểu (protein niệu)
và tình trạng bào thai hàng tuần.
Nếu huyết áp tăng hoặc có protein niệu cần cho
bệnh nhân nhập viện để đánh giá và cho đẻ chỉ
huy nếu cần.
Tƣ vấn cho ngƣời mang thai và gia đình về những dấu hiệu nguy hiểm của
tiền sản giật và sản giật
Nếu theo dõi các biểu hiện thấy ổn định thì cho phép thực hiện sinh nở bình
thƣờng.
Tiền sản giật nhẹ
Thai dƣới 36 tuần
Nếu các biểu hiện không thay đổi hoặc bình thƣờng trở lại thì theo dõi 2 lần một
tuần nhƣ đối với bệnh nhân ngoại trú.
Điều chỉnh huyết áp, nƣớc tiểu (protein niệu) và điều kiện bào thai hàng
tuần.
Tƣ vấn cho ngƣời mang thai và gia đình về những dấu hiệu nguy hiểm của
tiền sản giật và sản giật
Khuyến khích bệnh nhân ăn theo thực đơn bình thƣờng, không khuyến
khích việc hạn chế dùng muối.
Không cho dùng thuốc chống co giật, chống tăng huyết áp, giảm đau hay
thuốc an thần.
Nếu việc theo dõi nhƣ đối với bệnh nhân ngoại trú không hiệu quả thì cho bệnh
nhân nhập viện hoặc ở tại nơi gần bệnh viện để khi xuất hiện nguy cơ có thể ở
lại và đến bệnh viện để kiểm tra.
Cung cấp thức ăn theo thực đơn bình thƣờng, không hạn chế muối
Điều chỉnh huyết áp (ngày hai lần), nƣớc tiểu (protein niệu) hàng
ngày.
Không cho dùng thuốc chống co giật, chống tăng huyết áp, giảm đau
hay thuốc an thần trừ khi huyết áp tăng
NHỮNG ĐIỂM MẤU
CHỐT:
Bảo vệ bà mẹ bằng
cách hạ huyết áp và
phòng ngừa hoặc
kiểm soát co giật
Magiê sulfat là loại
thuốc đƣợc ƣa dùng
để phòng ngừa và
điều trị co giật
239
Không cho dùng thuốc lợi tiểu; chúng có hại và chỉ đƣợc chỉ định khi
bị tiền sản giật với phổi bị phù nề hoặc tim bị xung huyết.
Nếu áp suất tâm trƣơng giảm đến mức bình thƣờng hoặc tình trạng ngƣời bệnh
ổn định có thể cho về nhà.
Tƣ vấn bệnh nhân nghỉ ngơi và theo dõi những triệu chứng của tiền
sản giật nghiêm trọng.
Thăm khám cho bệnh nhân hai lần một tuần để kiểm tra huyết áp,
protein niệu và tình trạng bào thai và đánh giá các triệu chứng và dấu
hiệu của tiền sản giật nguy hiểm.
Nếu huyết áp tâm trƣơng lại tăng lên thì cho bệnh nhân tái nhập viện
Nếu các dấu hiệu không thay đổi và không thể theo dõi bệnh nhân ở ngoại trú
thì giữ bệnh nhân lại bệnh viện
Tiếp tục xử trí nhƣ và kiểm soát sự phát triển của bào thai bằng chiều
cao của đáy khớp dính.
Nếu các dấu hiệu phát triển bị hạn chế thì cho sinh sớm; nếu không,
tiếp tục chăm sóc tại bệnh viện cho đến kì sinh
Nếu protein niệu tăng cần xử trí nhƣ đối với các trƣờng hợp tiền sản
giật nặng
Thai hơn 36 tuần
Nếu có dấu hiệu thoái triển của bào thai, đánh giá cổ tử cung và đẻ chỉ huy
Nếu cổ tử cung tốt (mềm, mỏng, đã mở một phần) thì chọc thủng màng ối bằng
một chiếc móc màng ối hoặc clamp Kocher rồi cho đẻ chỉ huy bằng thuốc
oxytocin or prostaglandins
Nếu cổ tử cung không tốt (chặt, dầy, đóng) thì làm mềm tử cung bằng
Prostaglandins hoặc ống dẫn niệu Foley hoặc cho sinh tại khu vực mổ lấy thai.
240
Tiền sản giật nặng và sản giật
Tiền sản giật nặng xuất hiện khi có ngày càng nhiều các dấu hiệu trong cột thứ 3
của bảng dƣới đây
Tiền sản giật nhẹ Tiền sản giật nặng
Huyết áp tâm trƣơng <110 110
Protein niệu Cho đến 2+ 3+ hoặc hơn
Đau đầu
Rối loạn nhìn thấy
Tăng phản xạ
Lƣợng nƣớc tiểu <400ml /24 giờ
Đau thƣợng vị hoặc phần tƣ phải trên
Phù nề phổi
Không
Không
Không
Không
Không
Không
Xuất hiện một
hoặc nhiều hơn
các dấu hiệu này
Tiền sản giật nặng và sản giật đƣợc xử trí giống nhau ngoại trừ việc sinh nở
diễn ra trong vòng 12 giờ với biểu hiện co giật mạnh khi sản giật.
Xử trí
Cần xử trí gấp đối với các bệnh nhân mang thai hoặc mới sinh có các biểu
hiện đau đầu nghiêm trọng hay nhìn bị nhoè hình, các bệnh nhân mang thai
hoặc mới sinh bị ngất hoặc co giật:
1. Đánh giá nhanh tình trạng chung của bệnh nhân bao gồm các dấu hiệu quan
trọng (mạch, huyết áp, hô hấp) trong khi tìm hiểu bệnh sử các bệnh ở hiện tại
hoặc trong quá khứ của bệnh nhân và ngƣời nhà bệnh nhân:
Kiểm tra đƣờng khí và thở
Đặt bệnh nhân nằm nghiêng
Kiểm tra nhiệt độ và xem cổ có bị cứng không
2. Nếu bệnh nhân ngừng thở hoặc thở nông:
Mở đƣờng khí và đặt nội khí quản nếu cần
Hỗ trợ thông khí bằng túi Ambu và mặt nạ dƣỡng khí
Cho dùng Ôxi 4-6 L mỗi phút
241
3. Nếu bệnh nhân còn thở, cho dùng ôxi 4-6L/phút bằng mặt nạ hoặc ống thông
dò mũi
4. Nếu bệnh nhân co giật:
Bảo vệ bệnh nhân để không bị tổn thƣơng nhƣng không đƣợc kìm giữ
bệnh nhân
Đặt bệnh nhân nằm nghiêng để giảm nguy cơ nuốt phải các chất bị nôn ra
hoặc máu
Sau cơn co giật, hút các chất từ miệng và họng bệnh nhân. Kiểm tra xem
lƣỡi có bị cắn không, có bị sƣng không.
5. Cho dùng magiê sulfate. Nếu tiếp tục co giật mặc dù đã cho dùng magiê
sulfat thì cho dùng diazepam 10 mg IV.
6. Nếu huyết áp tâm trƣơng trên 110 mmHg, cho dùng thuốc chống tăng huyết
áp. Giảm huyết áp tâm trƣơng xuống dƣới 100 mmHg nhƣng không đƣợc thấp
hơn 90 mmHg.
7. Dịch
Bắt đầu bằng truyền IV
Duy trì biểu đồ cân bằng dịch và điều khiển lƣợng dịch, lƣợng nƣớc tiểu ở mức
cho phép
Đặt ống dẫn niệu từ bàng quang để điều khiển lƣợng nƣớc tiểu và protein niệu
Nếu lƣợng nƣớc tiểu ít hơn 30ml/giờ:
Kiềm chế magiê sulfat cho đến khi lƣợng nƣớc tiểu có tiến triển
Truyền liều dịch IV duy trì ( dung dịch muối thông thƣờng hoặc lactate Ringer)
theo liều lƣợng 1 L/giờ
Điều chỉnh sự phát triển của phù nề phổi
Không được để bệnh nhân một mình. Cơn co giật sau khi hút chất nôn có thể
gây tử vong cho cả người mẹ và thai nhi
8. Quan sát các dầu hiệu quan trọng, phản xạ và nhịp đập của thai nhi từng giờ
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 2nd_final_who_translation_v2p1_6002.pdf