Bệnh da trong tiểu đường (kỳ 4)
Ghi nhận năm 1970 như là một hội chứng, phù cứng bì trong tiểu đường
biểu hiện với khởi phát đau âm thầm, cứng và dày da đối xứng ở phần trên lưng và
cổ,lan dần đến mặt, vai, thân mình. Da không véo lên được, cừng như gỗ, “da của
trái cam” (peau orange). Đã chứng minh sự thay đổi xảy ra với phù cứng bì sau
nhiễm trùng, thường do viêm họng do liên cầu; tuy nhiên, trong phù cứng bì liên
quan với nhiễm trùng, khởi phát bệnh thường đột ngột và triệu chứng thường giảm
đi theo thời gian.
Phù cứng bì trong tiểu đường ảnh hưởng đến 2,5 -14% bệnh nhân tiểu
đường; là một bệnh lý của tiểu đường đã lâu kết hợp với béo phì, đa số là tiểu
đường type 2, không có báo cáoxảy ra ở trẻ em.
Sinh bệnh học của bệnh do mất điều hòa sản xuất các phân tử chất nền
ngoại bào của nguyên bào sợi, dẫn đến các bó collagen dày lên và tăng tích tụ
GAGs (glycosaminoglycans, chủ yếu là hyaluronic acid). Các nghiên cứu sử dụng
nguyên bào sợi in vitro phân tích trên da tổn thương đã xác định có gia tăng tổng
hợp GAGs và type I collagen. Một số báo cáo có một số trường hợp xảy ra trên
các bệnh nhân không bị tiểu đường có paraprotein máu.
Các bệnh nhân mắc phù cứng bì trong tiểu đường thường giảm cảm giác
đau và cảm giác sờ mó bên trên vùng tổn thương và cử động chi trên, xoay cổ khó
khăn. Không giống như LJM và hội chứng giống xơ cứng bì, sự hiện diện của
cứng da không song hành với bệnh lý võng mạc, bệnh lý thận, bệnh lý thần kinh
hoặc bệnh lý mạch máu. Đa số bệnh nhân bắt đầu lệ thuộc insulin, khó điều trị,
điều trị thường không thành công và có nhiều biến chứng. Các báo cáo trường hợp
mô tả điều trị với Xạ trị, Methotrexate liều thấp, PUVA, thay huyết tương quang
hóa ngoài cơ thể (extracorporeal photopheresis), yếu tố VIII và Prostaglandin E1.
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- benh_da_trong_tieu_duong_doc_4_7742.pdf