Internet là mạng của các mạng. Nó kết nối lại với nhau một số
lượng đáng kinh ngạc các mạng và đem lại cho chúng một cách thức
chung để cung cấp nhiều dịch vụ, chẳng hạn như thư tín điện tử (Email).
Internet là rất nhiều máy tính -lên đến hàng triệu -được nối với
nhau bởi vô số các dây dẫn như đường dây điện thoại, những tín hiệu
radio và kết nối vệ tinh. Một số mạng mà Internet kết nối vệ tinh. Một số
mạng mà Internet kết nối là qui mô và trông có vẻ chính quy, chẳng hạn
như mạng cộng tác (corporate network) của công ty AT&T và mạng nội
bộ (internal network) của IBM. Các mạng khác trên Internet được thiết kế
từ các máy PCs và Macintoshtại gia nhỏ bé và khiêmtốn hơn. Internet
hết sức bình đẳng với tất cả!
Các trường cao đẳng và đại học luôn là một thành phần quan trọng
của Internet, trong khi các trường trung học và tiểu học đang lần lượt gia
nhập một khi có đủ kinh phí để trang trải cho nó. Hầu hết mọi công ty ở
đủ mọi tầm cỡ đều có các máy tính trên Internet, và ngay lúc này đây
nhiều cá nhân cũng đang lao vào hoạt động này.
Internet trải rộng trên khắp địa cầu, kết nối các máy tính trong hầu
hết mọi quốc gia. Tất cả các châu lục đều góp mặt,thậm chí cả Nam cực.
Mỹ đứng đầu về cổ phần các site, nhưng phần còn lại, thế giới cũng đang
nhanh chóng bắt kịp.
14 trang |
Chia sẻ: oanh_nt | Lượt xem: 1327 | Lượt tải: 0
Nội dung tài liệu Bài viết Internet -Bức tranh hoành tráng, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Internet - Bức tranh hoành tráng
1.OK, Tới luôn - Dù sao thì Internet là gì?
Internet là mạng của các mạng. Nó kết nối lại với nhau một số
lượng đáng kinh ngạc các mạng và đem lại cho chúng một cách thức
chung để cung cấp nhiều dịch vụ, chẳng hạn như thư tín điện tử (E-
mail).
Internet là rất nhiều máy tính - lên đến hàng triệu - được nối với
nhau bởi vô số các dây dẫn như đường dây điện thoại, những tín hiệu
radio và kết nối vệ tinh. Một số mạng mà Internet kết nối vệ tinh. Một số
mạng mà Internet kết nối là qui mô và trông có vẻ chính quy, chẳng hạn
như mạng cộng tác (corporate network) của công ty AT&T và mạng nội
bộ (internal network) của IBM. Các mạng khác trên Internet được thiết kế
từ các máy PCs và Macintosh tại gia nhỏ bé và khiêm tốn hơn. Internet
hết sức bình đẳng với tất cả!
Các trường cao đẳng và đại học luôn là một thành phần quan trọng
của Internet, trong khi các trường trung học và tiểu học đang lần lượt gia
nhập một khi có đủ kinh phí để trang trải cho nó. Hầu hết mọi công ty ở
đủ mọi tầm cỡ đều có các máy tính trên Internet, và ngay lúc này đây
nhiều cá nhân cũng đang lao vào hoạt động này.
Internet trải rộng trên khắp địa cầu, kết nối các máy tính trong hầu
hết mọi quốc gia. Tất cả các châu lục đều góp mặt, thậm chí cả Nam cực.
Mỹ đứng đầu về cổ phần các site, nhưng phần còn lại, thế giới cũng đang
nhanh chóng bắt kịp.
2.Internet dùng để làm gì?
Bạn có thể sử dụng Internet để truyền thông với người khác như
một hệ thống điện thoại, hoặc để truy tìm thông tin như trong một thư
viện khổng lồ và bừa bộn.
Giống như bưu điện, tự thân Internet không cung cấp cho bạn bất cứ
thông tin gì, nhưng nó là một ống dẫn thông tin. Thông tin được cung cấp
theo một số dạng thức (form) như sau:
Thư tín điện tử (E-mail)
E-mail là dịch vụ được sử dụng rộng rãi nhất trên Internet. Bạn có
thể gửi các thông điệp (message) đến bất kỳ ai trong số hàng triệu người
trên khắp thế giới cũng như nhận lại từ họ. Bạn có thể dùng E-mail cho
bất kỳ thứ gì bạn muốn thay vì phải truyền thông bằng điện thoại, fax
hoặc thư từ - chẳng hạn như chuyển nhận công văn thương mai, yêu cầu
cung cấp thông tin, gửi thư cho bà mẹ vợ của bạn, tán gẫu với một ông
bạn già, hay chia xẻ tin tức về thú tiêu khiển mới nhất của bạn với những
người ủng hộ. Các danh sách thư tín điện tử cũng có sẵn, chúng sử dụng
E-mail để cho phép các nhóm người dùng Internet thảo luận những chủ
đề đặc biệt mà họ quan tâm.
World Wide Web và Gopher
World Wide Web là dịch vụ Internet mới nhất và bao quát nhất, cho
phéo bạn tìm kiếm thông tin về hầu như mọi chủ đề bất kỳ bằng cách
click trên các từ, các nhóm từ, và những hình ảnh có vẻ đáng quan tâm.
Khi có ai đó nói về Mosaic hay Netscape, có nghĩa là họ đang đề cập đến
việc chạy World Wide Web - Netscape và Mosaic là những chường trình
làm việc với Web. Bạn có thể dùng Web để đọc văn bản, xem tranh, nghe
nhạc, chiếu các đoạn băng ghi hình (video clips), hay tải (download) các
phần mềm xuống máy tính của bạn. Các trang Web (Web pages) chứa tất
cả mọi thứ, từ những danh sách phần mềm Internet tốt nhất cho đến một...
sở thú trực tuyến (online zoo)!
Gopher cũng là một dịch vụ tương tự, nhưng thay vì cho bạn thấy
các trang văn bản, Gopher đưa ra cho bạn toàn những danh sách (list)
hoặc thực đơn (menu). Bạn chọn lựa đề mục (item) từ những thực đơn
này cho đến khi có được thông tin bạn muốn. Giống như World Wide
Web, Gopher cho bạn truy cập đến một phạm vi rộng lớn các thông tin,
bao gồm văn bản, hình ảnh, âm thanh, video và phần mềm. Những
chương trình giúp bạn sử dụng Web cũng có thể hiện thị những thực đơn
Gopher, hoặc bạn có thể dùng chương trình Gopher để hiển thị chúng.
Usenet Newsgroups
Usenet là một hệ thống gồm hàng ngàn nhóm tin (newsgroup). mỗi
nhóm tin giống như một bảng thông báo điện tử (elecctronic bulletin
board) mà ở đó bạn có thể xếp đặt và đọc những thông điệp (message) về
một chủ đề cụ thể. Có những chủ đề chuyên sâu và hơi nặng nề như thiết
kế đường sắt lẫn những chủ đề bao quát và phân ngành như chính trị - hễ
khi nào có một câu chuyện thời sự được tung ra, một nhóm tin nào đó
thường sẽ mất nhiều giờ để thảo luận về nó. Chắc bạn cũng có thể hình
dung được rằng luôn có hàng trăm nhóm tin đang thảo luận về những chủ
đề liên quan đến máy tính, bao gồm các phần mềm cho máy tính cá nhân
(PC), máy Macintosh, và nhiều hệ thống khác nữa mà có lẽ bạn chưa từng
được nghe nói đến.
Internet Relay Chat (IRC)
Bạn cũng có thể tán gẫu "tại chỗ" với người khác, vì họ sẽ trông thấy
những gì bạn gõ trên bàn phím ngay sau khi bạn nhấn phím Enter để gửi
thông điệp của bạn. Và bạn, ngay lập tức cũng sẽ thấy được những gì
người khác đánh. Các kênh (channels) IRC thường tồn tại hàng loạt các
chủ đề chung chung và đôi khi kỳ quặc, trên nhiều kênh, người ta chỉ cần
nhấc máy và bắt đầu... tâm sự.
File Transfer Protocol (ftp) - Giao thức chuyển tập tin
Khi các bạn đồng nghiệp của bạn nói rằng: "Bạn có thể "kiếm được"
chương trình nào đó trên Internet", thì chắc là họ đang muốn nói đến việc
sử dụng ftp, hoặc file transfer protocol, để chuyển những tập tin của
chương trình từ một ftp server (máy quản gia) đến máy tính của bạn. Có
hàng ngàn ftp server trên Internet, và chúng đưa ra hàng trăm ngàn tập
tin bao gồm những chương trình miễn phí (free program) và những tập
tin đồ họa (graphics files).
Những dịch vụ khác
Thông tin được cung cấp theo nhiều cách thức trên Internet, bao
gồm telnet - phương tiện để bạn log in (tạm dịch là đăng nhập) vào các
máy tính khác trên Internet; MUDs và MOOs là những trò chơi tương tác
(interactive games) mà bạn có thể chơi trên Net; Finger, cái sẽ giúp bạn
tìm theo tên hay theo địa chỉ E-mail để biết được một người nào đó là ai;
và WAIs, một hệ thống giúp bạn tìm kiếm những text databases (cơ sở
dữ liệu dạng văn bản) có khối lượng lớn.
3.Có cần một chương trình khác cho từng dịch vụ Internet kể trên
không?
Trước khi World Wide Web trở nên thật sự phổ biến, bạn cần phải
có những chương trình riêng biệt cho từng chức năng của Gopher, ftp,
Usenet newsgroups, và E-mail. Nhưng giờ đây bạn không cần nữa,
World Wide Web đã kết nối những dịch vụ khác biệt đó lại với nhau,
nhờ đó một Web browser (bộ duyệt mạng) sẽ cho phép bạn truy nhập
đến các nguồn tài nguyên trên Internet.
Các Web browser ban đầu chỉ có thể hiển thị các Web pages (trang
Web). Đã có một thời bạn phải cần đến một chương trình Gopher (đúng
ra phải gọi là Gopher client) để xem các thông tin Gopher, một Web
browser để xem các trang World Wide Web, một ftp client để tải xuống
các tập tin từ những ftp server, một newsreader (trình đọc tin) để đọc và
sắp đặt các đề mục (articles) cho những Usenet newgroups, và một
chương trình e-mail để gửi và nhận thư tín điện tử.
Bây giờ, những Web browser như Netscape có thể hiển thị cho bạn
các trang Web, các trình đơn Gopher, các tập tin trên ftp server và một
số dịch vụ Internet khác. Bạn vẫn sẽ cần một chương trình e-mail có hạn.
Và bạn có lẽ cũng muốn có một newsreader riêng vì Web browser
không hỗ trợ nhiều cho việc tổ chức một dung lượng quá đồ sộ những đề
mục Usenet newsgroup mà bạn phải "bơi" qua.
Những dịch vụ thương mại trực tuyến (Commercial Online Services)
như CompuServe, America Online, Delphi, Prodigy và Microsoft
Network cho bạn truy nhập đến một số dịch vụ Internet. Giống như vào
mùa hè năm 1995, CompuServe, Prodigy và American Online đã cho
phép bạn sử dụng World Wide Web, ftp, và Usenet newsgroup; Microsoft
Network cũng cung cấp những Usenet newgroups (nếu bạn có bộ
Microsoft PLUS! trọn gói, bạn cũng sẽ truy cập được tới World Wide
Web) và Delphi đã tung ra mọi dịch vụ Internet. Ngoại trừ CompuServe,
những phần mềm tương tự nào liên kết bạn với dịch vụ thương mại trực
tuyến thì đều nối bạn với Internet. CompuServe cung cấp một chương
trình kết nối riêng biệt và một bản sao của Spry Mosaic cho việc truy cập
World Wide Web.
4.Internet có giống siêu lộ thông tin (Information superhighway)
không?
Có, ít nhất là vào lúc này. Chỉ có điều là mọi người trên Internet
chẳng bao giờ "kêu" nó là Siêu Lộ Thông Tin cả.
Biết đâu một Siêu Lộ Thông Tin mới trong tương lai sẽ chẳng có gì
liên quan tới Internet. Nhưng ngay lúc này, Internet vẫn là những gì hiện
có - dù chỉ trong một sớm một chiều.
Câu hỏi hiếm gặp : NREN là gì?
NREN thực tế được giả định sẽ là Siêu Lộ Thông Tin của tương
lai. Phó tổng tthống Mỹ Al Gore, khi còn là một Thượng nghị sĩ, đã
bảo trợ cho High-Performance Computing Act vào năm 1991 để thiết
lập nên một mạng máy tính quốc gia (National Network) mới và
nhanh gọi là National Research and Education Network (NREN -
Mạng nghiên cứu và Giáo dục Quốc gia). Đề án kéo daì 5 năm đã sắp
hết hạn, thế mà chúng ta vẫn không nghe nói gì đến một mạng mới
thay thế cho Internet. Thực tế là, Internet đã được công bố là NREN
lâm thời. Đành phải trông chờ vào những sự phát triển trong tương
lai.
5.Internet chắc cũng tương tự như usenet?
Không. Usenet chỉ là một trong nhiều dịch vụ mà bạn có thể sử
dụng trên Internet.
Usenet là một hệ thống của những cuộc thảo luận về hàng ngàn chủ
đề khác nhau. Nó đã từng là dịch vụ được sử dụng rộng rãi nhất (chỉ sau
E-mail). Bât giờ, World Wide Web đã qua mặt Usenet về số bytes thông
tin được truyền nhận trên Internet. (Để góp phần vào với những xáo trộn
hiện có, một vài kết nối với Usenet lại chẳng thèm thông qua Internet,
mặc dù đó chỉ là một điểm khác biệt tinh tế mà bạn thường bỏ qua).
6.Có thật là Internet có được những thông tin về các chủ đề mà tôi
quan tâm không?
        Điều đó
còn tuỳ thuộc vào điều mà bạn nhận thấy đáng quan tâm là gì nữa
chứ! Nhưng trên Internet có hàng loạt những chủ đề có thể làm bạn
sửng sốt (mặc dù chưa chắc là đáng quan tâm) - chứ không phải chỉ
có những thông tin nhấm nhẳng mãi về máy tính (computer-related
geek-speak) đâu!
Chẳng hạn như, bạn có thể tìm thấy những công thức nấu ăn "cực
kỳ", những thông tin nóng oổi về mọi... bệnh tật đã được y học đưa vào
sổ bìa đen, các mục "điểm phim" (với đầy đủ các tham chiếu tới những
phim khác của cùng một đạo diễn hay diễn viên) và dĩ nhiên, không thể
thiếu các trang biếm họa. Chỉ cần khai hoả khẩu Browser (không phải
Browning!) World Wide Web của bạn, bắt đầu điểm mặt một trong
những trang chỉ mục (index pages) nào cần có sự "quan tâm chu đáo"
nhất, thế là bạn đã có thể "làm chủ tình hình" thông tin xung quanh!
7.Có bao nhiêu người sử dụng Internet?
Có... trời mới biết được! Dù vậy, có... người cũng đưa ra một vài
phỏng đoán liều mạng.
Chắc bạn cũng đã từng nghe nói Internet hiện đang oó khoảng 20
triệu người dùng và con số đó vẫn đang tăng lên với mức độ thêm vào là
hơn 1 triệu người mỗi tháng. Nghe cũng hợp lý đấy nhỉ! Nhưng vấn đề là
ở chỗ chẳng có phương cách nào bảo đảm đếm hết số đầu người đang sử
dụng Internet cả. Bạn có thể đếm được số máy tính kết nối với Internet,
nhưng ai biết được có bao nhiêu người truy nhập Internet thông qua mỗi
một máy tính? Ví dụ (các) máy tính mang tên compuserve. com có hàng
triệu người sử dụng, trong khi máy dummies.com chỉ có dăm bảy người
dùng.
Phỏng đoán khá nhất mà chúng ta đã từng biết đến nói rằng, kể từ cuối
năm 1994 cho đến đầu năm 1995, có khoảng 30 triệu người kết nối với
Internet bằng nhiều cách.
8.Được rồi, thế thì có bao nhiêu máy tính trên Internet?
Nhiều triệu, mặc dù không ai biết chính xác là bao nhiêu triệu
cả.
Khoảng tháng Giêng năm 1990, một số tổ chức có tên là Network
Wizards đã đếm được 4.852.000 máy tính trên Internet, căn cứ vào
Internet host name (tên máy chủ kết nối với Internet) chính thức. Tuy
nhiên, chỉ có 970.000 hỏi đáp cho một ping (một thông điệp từ chương
trình ping là một cách thức tốt để khẳng định rằng một máy tính được kết
nối với Internet). Chẳng biết bốn triệu cái máy kia đang làm sao nữa -
chúng đang "nghỉ ngơi", chỉ nối tạm, hay đã nối mà cứ làm thinh, hay còn
có nhiều lý do "khó nói" khác? Đã vậy, mỗi một máy tính còn có thể có
cả hàng lô hàng lốc những cái tên "mỹ miều" khác nhau khiến cho sự tình
càng thêm rối tinh rối mù lên nữa.
9.Hầu hết những người dùng Internet đều là những sinh viên đang
chán chường phải không?
Rất nhiều người như thế, nhưng tỷ lệ đang giảm dần. Nhiều
trường đại học và cao đẳng đã cấp cho sinh viên học sinh của họ các
account (tạm dịch là "tài khoản") sử dụng trong nhiều năm, trong
khi số còn lại vẫn đang chờ đợi. Một khi những người khác có được
các account, các sinh viên sẽ không còn là một thành phần quá lớn
trong dân số của Internet.
Nếu bạn dùng IRC (Internet Relay Chat - Trò chuyện luân phiên
trên Internet) để nói chuyện với những người dùng khác trên Internet,
điều này dễ gây cho bạn có một án tượng là mọi người trên Internet là
những sinh viên chưa tốt nghiệp chán chường đang tìm bè bạn, nhất là
đang tìm bạn khác phái. Bởi vì nhiều trường cao đẳng và đại học đang
cung cấp các account miễn phí cho mọi sinh viên, chưa tốt nghiệp lẫn tốt
nghiệp iồi, cho nên hiện tượng sinh viên có số lượng áp đảo trên mạng
cũng là lẽ đương nhiên.
Nhưng bạn có thể hoàn toàn có thể tìm thấy đủ mọi hạng người trên
Internet với đầy đủ tất cả mọi nỗi lo toan trên đời. Nếu bạn đọc các
Usenet newgroups (nhóm tin Usenet) theo chủ đề bạn quan tâm, có thể
bạn sẽ tìm được vô khối bầu bạn có cùng sở thích.
10.Có thể sử dụng Internet cho các mục đích thương mại, hay điều
đó là trái với pháp luật?
Ngay từ đầu, chính phủ Mỹ cho chạy Internet với mục tiêu giáo
dục và nghiên cứu. Nhưng bây giờ thì Internet được dùng cho tất cả
các mục đích cá nhân, và những hoạt động trên Internet cũng chẳng
gặp rắc rối gì.
Tuy nhiên, vẫn tồn tại những điều luật thành văn lẫn bất thành văn.
Ví dụ như Usenet, theo truyền thống, được ra đời không phải để sử dụng
cho các mục đích thương mại, và "dân" (folk) Usenet newsgroups (nhóm
tin Usenet) ghét cay ghét đắng cái vụ quảng cáo. Họ dùng Net cho việc tổ
chức các cuộc hội thảo chứ không phải cho giới kinh doanh thao túng.
Nói cách khác, World Wide Web có nhiều trang do các công ty tạo
ra để buôn bán sản phẩm của họ. Một số trang Web (Web page) chỉ toàn
quảng cáo và một số khác còn có cả các đơn đặt hàng. Thậm chí có khi
bạn còn phải trả tiền mới được xem một vài trang Web nào đó.
11.Luật lệ trên Internet là gì và ai đã đặt ra chúng?
Thật không dễ dàng chút nào để biết được các luật lệ đó (rules)
là những gì. Không có một tổ chức đơn lẻ nào lập ra chúng, mặc dù
Hiệp hội Internet (Internet Society) dường như là ứng cử viên số một.
Internet được vận hành bởi "một mớ" hỗn tạp các tổ chức - cơ quan -
ban ngành - đoàn thể (theo cách nhình hài hước của chúng tôi) bao gồm:
Internet Society (Hiệp hộn Internet), một "Tổ chức quốc tế trong
lĩnh vực cộng tác và phối hợp toàn cầu về Internet cùng những kỹ
thuật và ứng dụng (applications) để làm việc trên Internet".
Internet Engineering Task Force (IETF - Đội ngũ công tác kỹ thuật
Internet), một đội ngũ quy định những tiêu chuẩn kỹ thuật khác
nhau, chẳng hạn như TCP/IP, một giao thức truyền thông tiêu
chuẩn (standard communications protocol) được sử dụng trên
Internet.
Internet Reseach Task Force (IRTF - Đội ngũ công tác nghiên cứu
Internet), một đội ngũ đảm nhiệm công việc dự phòng trước những
kỹ thuật mới sẽ được sử dụng trên Internet.
Internet Assigned Numbers Authority (IANA - Cơ quan thẩm
quyền phân bố địa chỉ Internet), chuyên trách việc theo dõi xem
máy tính nào được gán cho địa chỉ Internet nào.
Internet Registry (IR - Cơ quan đăng kiểm Internet), chuyên theo
dõi xem những tên miền (hay tên vùng - domain names), phụ trách
việc trợ giúp công chúng có được thông tin về Internet cũng như
điều hành dịch vụ đăng ký vùng (Domain Registration Service)
(theo dõi xem ai sử dụng, tên vùng gì, giống như ibm.com.
Những tổ chức này đã tạo ra một lô chính sách và tiêu chuẩn, hầu
hết đều về những vấn đề có tính chất kỹ thuật hơn là những gì mà người
dùng Internet được phép làm. Chúng tôi đã tìm thấy một tài liệu có nhan
đề là RFC1087: Ethics and Internet (Đạo đức và Internet). Tài liệu này
giải thích rõ ràng một số quy tắc hướng dẫn như sau:
Không hợp lệ đối với hành vi cố đạt cho được sự tiếp cận trái phép
các tài nguyên Internet [có nghĩa là việc đột nhập vào trong những
hệ thống mà bạn cần phải có tên người dùng (user name) và mật
mã (password)].
Không hợp lệ đối với hành vi phá vỡ sự lưu thông trên Internet. Ví
dụ: bạn không được phép gieo rắc một con virus có thể gửi đi hàng
trăm thông điệp E-mail giả mạo.
Không hợp lệ đối với hành vi lãng phí nguồn tài nguyên
(resource). Ví dụ: bạn không được tải xuống (download) những tập
tin đồ sộ mà không vì một lý do chính đáng nào, đặc biệt là trong
những "giờ cao điểm".
Không hợp lệ đối với hành vi xoá các tập tin của người khác.
Không hợp lệ đối với hành vi xâm phạm "đời tư" của người khác.
Tài liệu không nêu chi tiết cụ thể những ngụ ý ở đây; có thể là, bạn
nên tránh phân phát những thông tin có tính chất riêng tư về người
khác trên Internet.
Vinton Serf, chủ tịch Hiệp hội Internet (Internet Society), đã từng
đưa ra một số nguyên tắc chỉ đạo cho việc sử dụng Internet. Vào mùa hè
năm 1995, những nguyên tắc này đã không được chính thức công nhận,
nhưng dù sao chúng cũng chứa đựng nhiều ý tưởng hay, trong đó có
những điều sau đây:
Đối với danh sách thư tín (Mailing lists), nhóm tin Usenet (Usenet
newgroups), và các nhóm thảo luận khác, phải xác định mục đích
của nhóm là gì và phải hạn định toàn bộ cả nhóm những thông điệp
có quá ít thành viên quan tâm (như administrivia, hay những
thông báo chỉ vỏn vẹn có mấy chữ: "Tôi đồng ý."
Các nhà quảng cáo không nên gửi các mục quảng cáo tới những
nhóm tin (newsgroup) là nơi không dùng cho việc quảng cáo.
"Các Internauts (những người say sưa với việc lang thang, mò
mẫm suốt ngày trên Internet) không được dính dáng, dưới bất kỳ
hình thức nào, với những gì có thể xâm phạm tới đời tư của những
người khác trên Internet." Viton đã nói rõ ràng như thế!
"Dân"(folks) Internet rất nhạy cảm với vấn đề "đạp xe ba gác vào
đời tư kẻ khác". E-mail có tính chất riêng tư, vì vậy: Bạn đừng bao
giờ gửi một thông điệp theo một danh sách thư tín (mailing list)
hoặc chuyển nó đến các nhóm tin Usenet (Usenet newsgroup) mà
không có sự cho phép của người có thẩm quyền.
Người dùng Internet phải tuân thủ Luật bản quyền và không được
sao chép bất hợp pháp các văn bản, chương trình, hay những thông
tin khác có sở hữu bản quyền. Các điều luật không hoàn toàn rõ
ràng, nhưng các đề mục (articles) được chuyển đến các nhóm tin
Usenet (Usenet newgroup) rất có thể là có giữ bản quyền, chẳng
hạn như các trang Web (Web pages).
12.Nếu tôi có một tài khoản (account) Internet, bọn trẻ nhà tôi có
thể trao đổi thư từ với tôi ngay tại trường học của chúng chứ?
Đó là một cơ hội tốt cho bọn trẻ thư từ với gia đình. Hầu hết các
trường đại học và cao đẳng đều có các hệ thống máy tính được nối
vào Internet và nhiều trường đã cung cấp cho sinh viên các tài khoản
miễn phí. Hãy hỏi các con của bạn xem địa chỉ thư điện tử (e-mail)
của chúng là gì, viết thư cho chúng, rồi chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Và hãy nhớ - chớ có dùng Internet để làm cái chuyện... càu nhàu,
mắng nhiếc bọn trẻ.
E-mail không giống với thư từ thông thường và các cú điện thoại -
yêu cầu lịch sự và thận trọng hơn các cuộc nói chuyện điện thoại một
chút, nhưng không nghi thức bằng thư từ. Thật dễ dàng để thảo nhanh
một lá thư điện tử (đặc biệt là để hồi đáp cho một lá thư điện tử bạn vừa
mới nnận được), do đó những ai không bao giờ ngồi xuống và viết hoặc
đánh máy một lá thư có lẽ sẽ phải miệt mài cặm cụi cả ngày để trao đổi
thư từ bằng e-mail.
13.Tôi có cần phải học Unix mới sử dụng được Internet không?
ồ không! Không! Trước đây, bạn phải là một tay "có nghề" về
Unix mới có thể "chơi" được với Internet, nhưng "những tháng năm
gian khổ ấy đã qua lâu rồi!"
Bạn vẫn có thể sử dụng Internet bằng cách ký nhập một Internet
shell account (đó là việc bạn đánh các lệnh UNIX vào một chương trình
UNIX shell). Nhưng có điên bạn mới làm như thế, vì việc sử dụng UNIX
có thể là cả một kinh nghiệm hãi hùng. Các tài khoản (accounts) UNIX
chỉ được nhận diện trên các ký tự khô khan (hoàn toàn không có hình
ảnh), khiến cho bạn phải gõ các lệnh hết sức bí ẩn và khó nhớ (thường là
một chuỗi các phụ âm, như Is hay trn).
Thay vào đó, bạn có thể dùng một tài khoản SLIP hoặc PPP, những
thứ cho phép bạn sử dụng các chương trình thân thiện và quen thuộc như
Windows hay Macintosh trên máy tính riêng của bạn để có thể giao tiếp
với Internet. Hoặc bạn có thể đăng ký một dịch vụ trực tuyến, như
CompuServe hoặc America Online, nơi chạy những phần mềm Windows
hay Macintosh dễ sử dụng.
14.Dân chúng sống tại các nước có nối mạng Internet được không?
Được - Những kết nối với Internet hiện diện ở hầu hết mội quốc
gia và trên mọi lục địa.
Sinh viên ở nhiều nước có tài khoản (account) Internet thông qua
các trường cao đẳng, đại học và các cơ quan nghiên cứu. Chỉ có một số ít
quốc gia là có các nhà cung cấp dịch vụ nối mạng Internet và các dịch vụ
trực tuyến cho phép bất kỳ ai cũng có thể đăng ký tài khoản, nhưng danh
sách này đang được tăng lên. Tất cả các nước Tây Ấu và nhiều nước
trong các khu vực khác của thế giới đã có nhiều ngàn người dùng
Internet.
Bất kỳ lúc nào xảy ra một biến cố quốc tế quan trọng - chẳng hạn
như cuộc đảo chính năm 1989 tại Nga, hay như trận động đất tại Kobe
của Nhật vào năm 1994 - thì ngay lập tức, thông tin đã bắt đầu lan truyền
thông qua Internet, thường là các nhà quan sát tại chỗ. Đôi lúc, những
thông tin hay nhất, thời sự nhất đã nằm sẵn trên Internet, trong khi sự
tường thuật trên truyền hình và báo chí thường chậm trễ mất nhiều giờ
hay nhiều ngày sau.
15.Làm sao tôi có được một tài khoản?
Đầu tiên, hãy xác định loại tài khoản (account) mà bạn muốn
dùng. Rồi phải bảo đảm rằng máy tính của bạn đã sẵn sàng giao tiếp
với điện thoại. Cuối cùng, chỉ còn có việc đăng ký và khởi động.
Có rất nhiều cách để kết nối với Internet:
Dùng một tài khoản miễn phí tại cơ quan hay trường học. Cách này
hết sức thông dụng bởi vì giá cả rất phải chăng. Nói cách khác, bạn
sẽ không được làm chủ về loại tài khoản mà bạn có. Bạn có thể
phải chịu thiệt thòi bởi phải dùng các phần mềm cổ lỗ sĩ và khó sử
dụng.
Đăng ký với một dịch vụ trực tuyến thương mại (commercial
online service), chẳng hạn như America Online, CompuServe,
Prodigy, Delphi, hay Microsoft Network. Bạn đã có thể tiếp nhận
một tá các phần mềm cho không nơi từng dịch vụ này theo đường
bưu điện. Nhiều dịch vụ trực tuyến rất dễ sử dụng - nhiều cái đến
với những phần mềm "trỏ và bấm" rất "dễ thương" mà bạn có thể
dụng với PC hay Macintosh - và chúng cung cấp các dịch vụ thông
tin riêng của mình để bổ sung cho Internet. Ví dụ như:
CompuServe có vô khối thông tin về phần cứng và phần mềm máy
tính, cũng như một hệ thống dự phòng hàng không, một kho tin
tức, và giá cả thị trường chứng khoán.
Đăng ký với một nhà cung cấp Internet. Có ba loại tài khoản
Internet: tài khoản SLIP và tài khoản PPP. Tài khoản UNIX shell
đòi hỏi một kiến thức căn bản về UNIX, nó chẳng cho bạn thấy
một hình ảnh đồ họa hay một dòng văn bản định dạng đẹp đẽ nào,
và bạn sẽ cứ phải tiếp tục lần mò trong cái thế giới mờ mịt hoang
sơ như những con khủng long thoừi tiền sử. Các tài khoản SLIP và
PPP là xu thế của tương lai - chúng đặt PC (personal computer -
máy tính cá nhân, máy vi tính) hoặc máy Macintosh của bạn ngay
vào Internet. Để sử dụng tài khoản SLIP hoặc PPP, bạn cần có các
phần mềm Internet, nhưng ở đây bạn có toàn quyền quyết định
trong việc chọn lựa những phần mềm bạn thích và có thể nâng cấp
(upgrade) lên những chương trình Internet linh hoạt bạn đã được
nghe nói đến, như Mosaic và Netscape, đòi hỏi các tài khoản SLIP
hoặc PPP. Những tài khoản này làm việc theo cùng một cách và
thường dùng chung các phần mềm.
16.Giá cả thế nào?
Chi phí tối thiểu là 10 dollars mỗi tháng (chưa tính cước điện
thoại); bạn có thể phải trả nhiều hơn nếu sử dụng tài khoản (account)
của mình nhiều giờ hơn mỗi tháng.
Các nhà cung cấp Internet và các dịch vụ trực tuyến tính phí tổn theo
nhiều cách khác nhau. Hầu hết để có một mức phí bình quân hàng tháng,
thông thường ít nhất là 10 dollars và có khi lên đến 25 dollars, mức phí
này thường được tính cho một số lượng giờ sử dụng nhất định. Nếu bạn
dùng tài khoản của mình thêm giờ, bạn sẽ phải trả thêm một khoản phụ
phí tính theo giờ.
Phải xem xét kỹ các nhà cung cấp và các dịch vụ trực tuyến bạn
đang quan tâm để
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- co_ban_ve_internet_4_3429.pdf